Lâm Dư Dư: "Điều này cháu thật ra có thể lý giải, nuôi con nuôi tới già, ai cũng luyến tiếc con trai mình nuôi dưỡng khôn lớn, cũng lo sợ sau này con mình sẽ thiên vị nhà cha mẹ vợ."
Tiên Cúc Phân nghe xong, lại lần nữa cảm thán, vẫn là bác sĩ Lâm hợp ý bà. Nhưng bà cũng biết, bác sĩ Lâm là người có bản lĩnh, cũng chướng mắt Quốc Đống. Hơn nữa, mặc kệ là Quốc Đống hay là bà, cũng khống chế không được cô con dâu như thế này, bà vẫn là tìm một người thành thật thôi.
"Nữ thanh niên trí thức ở đại đội chúng ta, ngoại trừ cháu, thì chỉ có thanh niên trí thức Trân Hà, thanh niên trí thức Đàm Thanh, hai người các cô là nhóm đầu tiên xuống nông thôn, năng lực làm việc cũng không tệ lắm. Nhóm thứ hai ngoại trừ cháu, còn có thanh niên trí thức Trần Kiều, thanh niên trí thức Lâm Yến. Cái cô thanh niên trí thức Trần Kiều này khá là nũng nịu, mỗi ngày xuống ruộng cũng làm không được bao nhiêu việc. Thanh niên trí thức Lâm Yến cũng không được, trước kia là cháu giúp cô ta làm việc, sau khi cháu đi thực tập ở sở trấn trên thực tập, cô ta tìm Phạm Lan Hoa giúp cô ta làm việc, làm Phạm Lan Hoa bị mẹ đuổi theo đánh cho một trận, bất quá hiện tại không biết như thế nào, mẹ của Phạm Lan Hoa đã đồng ý Phạm Lan Hoa giúp cô ta làm việc đồng áng, thím cảm thấy người này cũng không an phận."
Nói tới đây, Tiền Cúc Phân giương mắt nhìn Lâm Dư Dư một chút: "Bác sĩ Lâm a, thật không phải thím nói xấu gì cháu, thím nói lúc trước cháu cũng quá là thành thật rồi a, mỗi ngày đều giúp thanh niên trí thức Lâm Yến làm việc, làm gần hai tháng trời, cháu cũng thật là ngốc."
Lâm Dư Dư cười cười: "Yến Tử rất tốt với cháu.".
Cho dù nói như thế nào, ở trong lòng nguyên chủ, Lâm Yến là bạn tốt, cho nên có những lúc, cô cũng muốn bảo vệ tốt cho Lâm Yến, không để người khác tùy tiện đặt điều về Lâm Yến, nếu không ở trong lòng người khác, cô với Lâm Yến không được coi là bạn bè.
Tuy rằng nói như vậy, nhưng hiện tại cô với Lâm Yến cũng không được coi là bạn bè.
Tiền Cúc Phân cảm thấy, bác sĩ Lâm là một người thông miinh, tại sao lại không nhìn rõ được Lâm Yến như vậy?"Không nói về thanh niên trí thức Lâm Yến, thím muốn lấy vợ cho Quốc Đồng nhà thím, giữa thanh niên trí thức Trần Hà với thanh niên trí thức Đàm Thanh, bác sĩ Lâm, cháu nghĩ ai tốt hơn?"
Lâm Dư Dư nói: "Thím, tuy cháu xuống nông thôn được bốn tháng, nhưng hai tháng sau, tôi vẫn luôn ở trấn trên, ký túc xá của thanh niên trí thức của đại đội, thật ra cháu cũng ở hai tháng, cho nên cháu cũng không quá thân thiết với chị Trần và chị Đàm. Nhưng, tuy cháu không thân thiết với hai người ấy cho lắm, nhưng tôi vẫn luôn ngưỡng mộ nhân phẩm của chị Trần."
Thật ra nhà Phạm Quốc Đồng cũng tốt. Đầu tiên nhà cũng ít người, mới chỉ có ba khẩu. Hơn nữa từ trong lời nói của Tiên Cúc Phân, cô cảm thấy Tiên Cúc Phân cũng là người sống có lý tưởng rõ ràng. Chỉ có một vấn đề cuối là Phạm Quốc Đồng là người lười biếng, nhưng hiện tại, Phạm Quốc Đồng cũng không phải một tên lười biếng nữa, tuy rằng không nói rõ quan hệ với Đàm Thanh, nhưng Lâm Dư Dư cũng chỉ nói đúng sự thật vê nhân phẩm của Trần Hà.
Cho dù Trân Hà và Phạm Quốc Đồng sẽ như thế nào, cũng không phải phụ thuộc vào cô, cô cũng sẽ không phụ trách. Mấy năm sau cô còn muốn thi đại học, cho nên cô sẽ không đi hợp tác cho thanh niên trí thức, miễn cho đến lúc đó người khác đến trách cô. Đương nhiên cô cũng sẽ không đi nhắc nhở. Suy cho cùng, mấy năm nữa kỳ thi đại học mới được tổ chức lại, mà đối với người khác, kỳ thi đại học còn lâu mới diễn ra, nếu giờ cô đi khuyên người khác chỉ khiến bọn họ cảm thấy bất mãn. Nếu thời gian cách kỳ thi đại học chỉ có một, hai năm, có lẽ cô cũng sẽ ám chỉ một chút, nhưng sáu, bảy năm thật sự quá dài.
Tiên Cúc Phân nghe xong, cũng gật gật đầu: "Được, thím thấy thanh niên trí thức Trần Hà cũng rất tốt." Lâm Dư Dư: "Chị Trân là người rất chân thành, hơn nữa cũng là người rất thực tế, lúc đó cũng rất chăm sóc những thanh niên trí thức mới tới nhưu chúng cháu. Lúc trước, lúc cháu rơi xuống nước, chị Trân còn đun thuốc giúp cháu. Nếu thím muốn lấy một người vợ cho đồng chí Phạm Quốc Đồng, chị Trần là một lựa chọn rất tốt. Chị ấy từ nhân phẩm đến tích cách đều cô cùng tốt. Nhưng, thím cũng không thể lựa chọn theo ý của thím, cũng phải xem ý tứ của đồng chí Phạm Quốc Đồng với chị Trần, đặc biệt là đồng chí Phạm Quốc Đồng, nhỡ anh ấy cũng có đối tượng trong lòng rồi thì sao?" Cô sợ nếu Phạm Quốc Đồng quá si tình, sẽ khiến Trần Hà chịu khổ, cho nên Lâm Dư Dư cũng muốn cho cô áy thời gian.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT