Cũng may lúc xuống nông thôn, cậu ta có mang theo phiếu gạo và mấy phiếu khác, chờ khi được nghỉ, cậu ta muốn đi vào huyện mua một chút đồ. Chương Long vào phòng, cầm theo một ít khoai lang. Đến nhà người khác ăn cơm, cậu ta cũng phải mang đến đồ ăn, hay lương thực.

Tới Lý gia, Chương Long vẫn có chút câu nệ.

Lại nói, cậu ta cũng không có quá thân thiết với người chị kia, lúc tới vẫn cảm thấy có chút ngượng. Nhưng thức ăn của thanh niên trí thức bên kia, cậu ta thật sự sợ hãi.

Lâm Dư Dư nhìn thấy bọn họ đi đến, liền nói: "Tới rồi à."

Chương Long: "Chị Dư Dư, đây là lương thực, cho chị," Bởi vì không thân với Lâm Dư Dư, nên cậu ta cũng không biết phải nói cái gì. Thật ra lúc ở nhà, cậu ta vẫn luôn là người nhanh mồm nhanh miệng.

Lâm Dư Dư cũng không từ chối: "Từ sau cuối tuần đều tớ đây ăn cơm đi, này thường chị không ở đây, nên không gọi em."

Chương Long vừa nghe, trong lòng vô cùng vui mừng, nhưng: "Như vậy có được hay không?" Cậu ta cũng cảm thấy có chút xấu hổ khi ăn cơm nhà người khác, thanh niên vẫn cảm thấy có chút thẹn thùng.

Lâm Dư Dư nói: "Sau này em giúp Lý gia làm nhiều việc hơn một chút là được, gánh nước, nhặt củi, đều có thể."

Chương Long: "Ai, em hiểu rồi." Chương Long cảm thấy, Lâm Dư Dư đang dạy cậu ta, làm nhiều việc hơn, tới bên này ăn cơm, nhất định cơm ở đây sẽ phong phú hơn cơm của thanh niên trí thức bên kia.

Đương nhiên, sở dĩ Lâm Dư Dư gọi Chương Long tớ ăn cơm, đầu tiên vì thức ăn đều do cô kiếm, dù là rau hay là nấm, gà rừng, linh tinh,.. đều là do cô tìm được trên núi, nếu là của Lý gia, Lâm Dư Dư sẽ không gọi Chương Long tới, rốt cuộc để Chương Long ăn đồ ăn của Lý gia, cô cũng cảm thấy ngượng ngùng.

Lý Thu Hồng về hơi muộn một chút, thấy Chương Long ở đây, nhưng cũng không nói gì. Bà cũng có ấn tượng khá tốt với tên nhóc này, hơn nữa đây là em trai kế của Lâm Dư Dư, bà đương nhiên sẽ không nói gì.

Cơm trưa có thịt gà, Chương Long không nhịn được mà muốn mỗi ngày đều đến đây ăn. Nhưng lúc ăn cơm, cậu ta gắp hai đũa thịt gà, cũng ăn rất nhiều nấm và khoai tây. Nấm với khoai tây đều có thể no bụng, lại có hương vị thịt, cậu ta ăn vô cùng thoả mãn. Ăn cơm xong, Chương Long liền đi gánh nước.

Lý Thu Hồng cứ nói không cần nữa, nhưng Chương Long vẫn cứ chạy đi.

Lâm Dư Dư thích người lanh lợi giống như Chương Long, vừa ngoan lại nghe lời, cô thích người như vậy, cho nên vì Lưu Á Cầm, cô cũng sẵn sàng chiếu cố Chương Long về chuyện ăn uống. Đương nhiên, nếu Chương Long không phải người nghe lời, cho dù phải nể mặt Lưu Á Cầm, cô cũng sẽ không chiếu cố, cô sẽ hung hăng dạy dỗ cậu ta.

"Bác sĩ Lâm..." Lúc Lâm Dư Dư và Lý Thu Hồng đang phơi nắng sau khi ăn xong, đại đội trưởng liền tới.

Lý Thu Hồng: "Đại đội trưởng, sao ngài lại tới đây? Mau ngồi đi."

Đại đội trưởng cũng lập tức ngồi xuống, hiển nhiên là có chuyện muốn nói: "Bác sĩ Lâm, tôi nghe Lâm Yến nói, cô muốn đề nghị mở trường học ở đại đội?"

Lâm Dư Dư sửng sốt: "Đại đội trưởng, tôi không hiểu ý của ngài, ý ngài là sao?" Cô nhớ tới chuyện ngày hôm qua, không lẽ Lâm Yến nói với đại đội trưởmg? Nói thì nói đi, sao phải nói là cô đề nghị?

Đại đội trưởng: "Vừa rồi Lâm Yến và Trần Hà tới tìm tôi, Lâm Yến nói, cô đề xuất mở trường học ở đại đội, như vậy bọn nhỏ có thể đi học ở đại đội mình, nhóm thanh niên trí thức cũng có thể dạy học, không lãng phí những kiến thức mà họ học được, chuyện này là sao?" Lâm Dư Dư không thích người khác lấy cô ra làm lá chắn, cho dù là ý tốt hay xấu. Nếu Lâm Yến muốn nói với đại đội trưởng, hoàn toàn có thể nói đó là ý kiến của ta, vì cái gì lại nói là cô đề xuất?

Lâm Dư Dư nói: "Tôi đúng là đã nghĩ đến chuyện này, còn nghĩ sẽ tìm cơ hội đề đề xuất với ngài, không nghĩ tới Lâm Yến lại tới tìm ngài. Nhưng, nếu mở trường học ở đại đội mình cũng là muột chuyện tốt, địa đội mình muốn trở thành đại đội văn minh, không chỉ cần làm việc tích cực, nếu có thể thêm cả chuyện học tập, như vậy sẽ càng tốt hơn. Hỡn nữa trong đại đội cũng có rất nhiều thanh niên trí thức làm việc, cũng có chút lãng phí. Nếu thanh niên trí thức đại đội chúng ta có thể dạy học, sao không để bọn nhỏ học ở đại đội mình? Bọn nhỏ đi đến đại đội khác học, bọn nhro đi học nhưng mọi người trong gia đình cũng rất lo lắng, nếu bọn nhỏ xảy ra chuyện ở đại đội khác, người nhà bọn nhỏ ở đại đội mình cũng không biết. Nhưng nếu bọn nhỏ đi học ở đại đội mình, không chỉ giúp hình ảnh đại đội mình trở văn minh hơn, cũng khiến gia đình các bạn nhỏ yên tâm hơn. Hơn nữa nếu gia đình không hài lòng về thầy, cô giáo của con mình, sẽ có thể đưa ra ý kiến của mình. Ngài thấy thế nào?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play