Tối nay làm khoai tây thái sợi chua cay, cà tím kho tàu, thịt xào ớt, thịt bò xào và gà Cung Bảo.
Mấy món này đều là Đại Bảo và Nhị Bảo làm, hương thơm ngào ngạt, trong nhà giống như chỗ nào cũng tràn ngập mùi thơm.
Cho dù là nhà anh cả hay là mấy đứa nhỏ nhà thằng ba đều sắp chảy nước miếng ròng ròng.
Bởi vì cả nhà Thẩm Y Y trở về ăn cùng với nhà anh cả, cho nên mọi người trong nhà anh cả đều ăn cùng.
Còn nhà chú ba chỉ có thể đứng nhìn trông mong.
Thẩm Y Y vẫn rất khoan dung với mấy đứa nhỏ, nếu mẹ bọn chúng không phải là Giang Ái Linh, có lẽ cô đã gọi bọn chúng tới cùng nhau ăn cơm.
Thế nhưng mẹ bọn chúng lại là Giang Ái Linh!
Thẩm Y Y không muốn có quan hệ với Giang Ái Linh, vì thế chút thương hại và xúc động kia đã bị cô bỏ lại phía sau.
Giang Ái Linh thấy vậy vừa tức giận vừa chán nản, mấy ngày nay cô ta vẫn ân cần bày tỏ lòng tốt của mình với Thẩm Y Y, nhưng Thẩm Y Y lại giống như tảng đá vừa lạnh vừa cứng, căn bản không thèm đáp lại cô ta.
Nhưng cô ta cũng cũng ngại tính cách của mình nói một lời lại không hợp với Thẩm Y Y, không dám mặt mày dạn đến chọc Thẩm Y Y.
Trong lòng Giang Ái Linh rất bực bội, đang muốn đi ra ngoài hít thở không khí, liền nhìn thấy Trần Cường tới.
Trần Cường đến tìm Lý Thâm, buổi trưa anh ấy nghe chuyện chuyển đến thủ đô từ chỗ Lâm Đại Nữu, muốn tới tìm Lý Thâm, Lâm Đại Nữu lại nói Lý Thâm đi thị trấn rồi, cho nên mới kiên nhân đợi Lý Thâm về.
Vừa mới biết tin Lý Thâm đã trở về, liền nhanh chóng đi tới.
"Anh Thâm," Trần Cường tới mới phát hiện cả nhà Lý Thâm đang ăn cơm, "Nếu không, đợi lát nữa em quay lại?"
"Đã tới đây rồi còn chờ lát nữa quay lại làm gì?" Thẩm Y Y cười nói, Trần Cường đã tới cửa, tất nhiên sẽ không để anh ấy đi về, "Chưa ăn cơm đúng không? Có muốn vào đây ăn một chút?"
Bây giờ tất cả mọi người đều có một sự ăn ý không cần nói cũng biết, đó chính là không qua chơi khi nhà người ta đang ăn cơm.
Với quan hệ của Trần Cường và Lý Thâm mà nói, nếu bây giờ đang ở nhà Lý Thâm, anh ấy sẽ không ngại mà ngồi xuống ăn, nhưng bây giờ đang ở nhà cũ, Trần Cường nào dám không biết xấu hổ mà ngồi xuống ăn?
Nuốt nước bọt, từ chối nói: "Không cần, Lâm Đại Nữu ở nhà làm cơm rồi."
Vừa dứt lời, Lý Thâm liền kéo một cái ghế đến bên cạnh anh ấy, liếc mắt nhìn Trần Cường, "Còn giả bộ? Nhanh chóng ngồi xuống ăn, cậu ăn không nghèo nhà anh cậu được!"
Trần Cường khẽ cười khà khà ngồi xuống.
Trần Cường tuy rằng không nói ra miệng, nhưng từ đầu đến chân đều biểu đạt ý tứ Nhị Bảo nấu cơm rất ngon, hành động này lấy được lòng của Nhị Bảo, không cần Lý Thâm và Thẩm Y Y nói, Nhị Bảo đã sai Tiểu Bảo đi lấy bát đũa cho Trần Cường!
Ở đây ngoại trừ một nhà Thẩm Y Y, chỉ có vài đứa nhỏ nhà anh cả, cho nên Trần Cường cũng không vòng vo nữa, vừa ăn vừa hỏi chuyện đi thủ đô với Lý Thâm và Thẩm Y Y, "... Anh Thâm, chị dâu, chuyện đi thủ đô là thật sao?"
"Ừm," Lý Thâm đáp lại, nói những lời đã nói với Chu Phong Thu nói lại cho Trần Cường nghe.
Trần Cường hưng phấn muốn chết, "Em đi! Anh Thâm, em đi theo anh chị về thủ đô!"
Sau khi Lý Thâm trở về, liền nghe được tin mẹ Trần qua đời từ chỗ Thẩm Y Y, anh liền đoán được Trần Cường nhất định sẽ đi cùng mình về thủ đô.
Cho nên cũng không cảm thấy kinh ngạc, chỉ nhìn Trần Cường, "No chưa? Còn ít thịt bò trong nhà bếp, xào thêm một đĩa nữa cho cậu?"
Trần Cường trước kia đi theo Lý Thâm kiếm tiền, đương nhiên sẽ không cảm thấy ăn chút thịt bò này sẽ làm Lý Thâm nghèo —— quan trọng là quá ngon, dù sao cũng đã ngồi xuống ăn, cũng không giả bộ nữa, mặt dày mặt dạn gật đầu, "Vậy em liền cung kính không bằng nghe mệnh!"
Thẩm Y Y trong lòng giống như gương sáng, dù gì đi nữa Trần Cường cũng là anh em lớn lên từ nhỏ với Lý Thâm, Lý Thâm đang biến tướng an ủi Trần Cường —— tuy rằng mẹ Trần qua đời đã lâu.
Thấy Lý Thâm chuẩn bị đi nấu ăn, Thẩm Y Y liền nói, "Để em đi, anh lâu rồi chưa gặp mặt Trần Cường, ở lại nói chuyện với cậu ấy đi."
"Để con đi, " Nhị Bảo xung phong, kéo Tiểu Bảo đi nhóm lửa cho mình.
Bên này trò chuyện rộn ràng, Giang Ái Linh ở bên kia dựng thẳng lỗ tai lên nghe.
Bởi vì cách xa, nghe không được kĩ, nhưng từ những lời nói đứt quãng, nhưng Giang Ái Linh từ những thông tin đứt quãng kia biết được một chuyện——
Gia đình Lâm Đại Nữu, Trần Cường, cha Lý và mẹ Lý còn có cả nhà Lý Đại Nha, Chu Phong Thu sẽ đi theo cả nhà Thẩm Y Y về thủ đô!
Tin tức này khiến Giang Ái Linh cảm thấy choáng váng, nhưng trong phút chốc cô ta lại cảm thấy vừa lo lắng vừa sốt ruột.
Trở lại trong nhà, nhìn thấy Lý Tam Hoành đang nằm trên giường như con lợn chết, bỗng nhiên kêu một tiếng, "Tam Hoành ~"
Lý Tam Hoành và Giang Ái Linh đã cãi nhau từ lâu, tính cách hai người bọn họ đều cứng đầu như nhau, ai cũng không chịu nhường ai.
Lúc này Giang Ái Linh mềm giọng, khiến Lý Tam Hoành kinh ngạc nhìn cô ta một cái, ánh mắt phòng bị, "Làm sao vậy?"
Giọng điệu này của anh ta là sao?
Giang Ái Linh nhịn xuống,tuy rằng muốn đá anh ta một cái, nhưng nghĩ đến mục đích của mình, chỉ có thể kìm nén, kiên nhẫn nói, "Anh hai đang ở bên ngoài, anh không đi ra ngoài nói chuyện với anh chị sao?"
Lý Tam Hoành nghe vậy, nhàm chán nói, "Tôi đi làm gì? Bọn họ cũng đâu muốn gặp mặt tôi nữa!"
Giang Ái Linh hận không thể bẻ gãy lỗ tai của Lý Tam Hoành, sao cô ta lại gả cho người như Lý Tam Hoành chứ? Bảo anh ta không hiếu kính lương thực cho cha Lý mẹ Lý, anh ta liền thật sự không hiếu kính! Cha Lý mẹ Lý nói muốn đoạn tuyệt quan hệ với anh ta, anh ta thế mà thật sự đoạn tuyệt quan hệ!
Nếu như nghe lời cô ta như vậy, sao bây giờ ngày nào cũng cãi nhau với cô ta?
Bây giờ không phải lúc cãi nhau với Lý Tam Hoành, Giang Ái Linh lại kiên nhẫn nói, "Không muốn gặp thì anh đi qua đi lại trước mặt bọn họ nhiều lần vào, anh là anh em ruột của anh ấy, chẳng lẽ anh ấy sẽ thật sự so đo với anh sao?"
"Tôi mới không thèm đi để mà chịu tức giận," Lý Tam Hoành trở mình, chợt nhớ tới cái gì, quay đầu nhíu mày hỏi, "Cô lại có ý đồ gì?"
Liên tưởng đến bộ dáng gần đây Giang Ái Linh luôn tìm mọi cách lấy lòng Thẩm Y Y, quả thực giống như năm ngoái khi Giang Ái Linh cho rằng Giang Uyển Nhu và Lâm Gia Đống có thể thi đậu đại học.
Lý Tam Hoành liển hiểu, khinh bỉ nói, "Cô lại muốn kiếm được chỗ tốt trên người anh hai tôi chứ gì?"
Giang Ái Linh nghe giọng điệu này của anh ta, cũng sắp tức c.h.ế.t rồi, "Cái gì gọi là em muốn kiếm chỗ tốt? Em làm vậy không phải đều là vì anh sao?"
"Anh có biết không?" Giang Ái Linh hạ giọng, "Lần này bọn họ trở về là muốn đón cha mẹ, anh cả với chị dâu lên thủ đô!"
Giang Ái Linh căn bản không nghe thấy Lý Đại Bân và Hà Chiêu Nga cũng đi, nhưng cô ta cảm thấy nhà Trần Cường đều đi, nhà anh cả không có khả năng không đi, cho nên trực tiếp thêm nhà anh cả vào.
Lý Tam Hoành nghe vậy có chút giật mình, nhưng anh ta im lặng một chút, quay đầu lại nằm xuống, "Chúng ta đã chia nhà rồi."
???
"Chia nhà thì chia nhà, cho dù có chia nhà thì anh cũng là con trai của cha mẹ, là anh em ruột thịt của Lý Thâm." Giang Ái Linh thiếu chút tức c.h.ế.t vì cách suy nghĩ của Lý Tam Hoành, thiếu chút nữa đánh đầu Lý Tam Hoành.
"Anh không đi, Chu Phong Thu và nhà họ Trần đều đi! Chu Phong Thu thì không nói, tốt xấu gì cũng coi như là một nửa người nhà họ Lý, nhưng Trần Cường tính là cái gì? Trần Cường lại không có chút quan hệ nào với Lý Thâm!"
"Nhà Trần Cường cũng đi?" Lý Tam Hoành nghe vậy, lập tức ngồi dậy, không thể tin hỏi.
"Em còn có thể nói dối sao?" Thấy Lý Tam Hoành rốt cục cũng có d.a.o động, Giang Ái Linh thở phào nhẹ nhõm, bề ngoài như không có gì mà thêm dầu vào lửa:
"Tuy rằng Trần Cường có quan hệ tốt với anh hai, nhưng mặc kệ nói như thế nào đi nữa thì anh mới là em trai ruột! Anh mới là người có đủ tư cách đi thủ đô với anh hai, kết quả lại bị Trần Cường chiếm!"
Vẻ mặt Giang Ái Linh không vừa lòng nói: "Tam Hoành, anh phải nói cho rõ với anh hai và chị dâu!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT