“Tôi sẽ không vào, tránh mất đồ lại dựa vào tôi.” Triệu Vân Vân châm chọc khiêu khích xong, mở quyển sổ ra giọng điệu cứng nhắc hỏi: “Bao nhiêu?”
Lưu Quảng Chí mặt dày tươi cười báo hai con số.
Triệu Vân Vân theo thông lệ nhắc nhở bà ta “Sẽ kiểm tra đối chiếu”, sau khi ghi công điểm xong, nói với hai vợ chồng: “Cửa lớn nhà anh là Triệu Kha tháo được, hai người tìm cô ấy để nói chuyện đi.”
Lưu Quảng Chí cười gượng: “Chủ nhiệm Triệu tới nhà tôi làm gì? Có hiểu lầm gì không?”
Triệu Vân Vân nhìn không quen bọn họ, không có thái độ tốt: “Có xã viên tố cáo các anh ngược đãi trẻ em, sau khi chúng tôi chạy tới phát hiện Thụ Căn nằm trong đống đậu, còn sốt, bây giờ đang ở sở y tế.”
“Ai khiếm khuyết vậy, còn tố cáo.” Trình Quảng Mai đẩy Lưu Quảng Chí một cái; “Còn không đi đưa người về, em nói cho anh biết, em một hào cũng không có, đừng để em ra trả tiền thuốc.”
Triệu Vân Vân không vui: “Chị dựa vào cái gì không đi, người bị tố cáo là chị.”
Trình Quảng Mai bị một cô nương như vậy níu lấy không buông, mất mặt: “Đi thì đi, tôi cũng không tin nhà ai mà không nhặt đứa nhỏ bướng bỉnh.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT