Những tiếng kêu liên tiếp không ngừng vang lên. Cây gậy nhỏ trong tay Triệu Kha mạnh mẽ giơ lên: “Thằng nhóc hư đốn, cậu đứng im đó cho tôi, cậu cứ chạy thử xem.”
Cách đó không xa, tên lông bông Trần Tam Nhi đang ngồi xổm bên cạnh đám trẻ con lập tức buông cục đất to bằng nắm tay trên tay xuống, nhớ tới tư thế vung roi như lửa của cô lập tức co đầu rụt cổ lại.
Những đứa trẻ con đương nhiên không thể đứng im một chỗ để chịu đánh, chạy loạn khắp nơi, ngoài miệng thì lớn tiếng gọi người.
Những người đang tán gẫu cũng dừng lại.
Trong đó có gia đình của mấy đứa nhóc kia bất mãn nói: “Triệu Kha, sao cháu lại đánh người?”
Triệu Vân Vân là cô gái rất có phong thái trong đội sản xuất, nhỏ vỏ hạt dưa ra, kỳ quái nói: “Hóa ra là không bị mù. Bọn họ bắt nạt Thụ Căn, người ta dạy bọn họ thì không được sao?”
Có một người lớn xấu hổ hóa giận nói: “Cô bé, nói chuyện sao lại khó nghe như vậy.”
Triệu Kha nhìn từng người một, bây giờ không bắt được người nào, cầm cây gậy nhỏ quay về, đi thẳng đến chỗ mấy xã viên nam có ý kiến với mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play