“Mày tự kiếm ăn à” Tôn đại nương tức giận đến mức chọc cô một cái giữa trán, “Mày đến nhà người ta làm trâu làm ngựa, đến lúc đó về nhà mẹ đẻ xin ăn à?”
Triệu Kha vội vàng cắt đứt: “Hai mẹ con không thể nói chuyện như vậy, nói như vậy thì tổn thương tình cảm, chuyện không đến mức như vậy đâu, nhiều lắm chỉ là về xin một ít tiền mà thôi.”
Hai mẹ con: “...”
Nói như vậy không làm tổn thương cảm xúc sao?
Đông Ny Nhi che mặt, khóc lóc chạy vào trong phòng.
Tôn đại nương nghe tiếng khóc của cô, cũng không phải cảm thấy gì, hết lần này tới lần khác miệng cứng rắn, “Sáng sớm hôm nay, Lữ Đông Mai thấy mẹ đã rất tức giận, còn nói bà ta cũng chướng mắt Hắc Ny Nhi, mẹ tức giận liền mắng vài câu, sau đó liền xéo đi. “
Bà nghe tiếng khóc trong phòng trở nên lớn hơn, thanh âm càng lớn, cố ý nói cho Đông Ny Nhi nghe, “Tao đều là vì ai cơ chứ, Vương lão tứ mẹ nó căn bản chướng mắt mày, mày có thể có cái gì tốt?”
Triệu Kha sợ cô khát nước, đẩy nước đến trước mặt cô, “Thím uống nước đi. “

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play