“Triệu Kha” Triệu Vân Vân tức giận đến dậm chân, “Em thật đáng ghét”
Triệu Kha cười ha ha.
Triệu Vân Vân trừng mắt nhìn cô, trừng một hồi cũng cười theo.
Mà cả hai lại nhìn ra đồng ruộng mênh mông vô bờ, đồng thanh thở dài.
Trên đường từ thôn Triệu về lại công xã, Lương Huy mệt như chó, không còn chút phong thái nào, còn chê ghét đồ vật mà nhà Triệu Kha tặng cho lúc nãy, “Con cá khô này cũng tanh quá rồi.”
Đoạn Thư Di lạnh lùng, không đáp lời.
“Mệt rồi hả?” Lương Huy quay đầu, miệng đầy lời than thở, “Sau này cũng đừng có tới cái xó xỉnh rách nát này nữa, em nhìn xem cái thôn đó vừa đổ nát vừa dơ bẩn, không có chỗ nào đặt chân được hết.”
Đoạn Thư Di vẫn im lặng không nói tiếng nào, chỗ nào cũng chướng mắt anh ta, toàn là cái này không tốt cái kia cũng không xong.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play