Triệu Kha lại một lần nữa phản đối, phủ nhận: “Không dây dưa, mẹ không được vu oan cho con.”
Nếu đã dây dưa thì không phải là lúc gần lúc xa sao? Cô chưa bao giờ làm như vậy.
Hơn nữa dây dưa cũng phải có mục đích chứ? Cô cũng không có.
“Con nói đi, con cũng không còn nhỏ nữa, lại sắp đi học xa, con và Tiểu Phó... không nói đến Tiểu Phó, rốt cuộc con có kế hoạch gì không?”
Triệu Kiến Quốc vẫn luôn im lặng giờ lại lên tiếng thay con gái: “Tiểu Kha có chừng mực, bà đừng lo lắng.”
Nhưng Dư Tú Lan lại cố chấp vào ngày cuối cùng trước khi Triệu Kha đi: “Ông đừng quan tâm, để nó nói.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT