Thật sự là rận nhiều không sợ ngứa, nợ nhiều không lo người, đại đội thôn Triệu thiếu nợ, đều đã thành thói quen.
Hơn nữa tiền này nghe chừng thì rất nhiều, nhưng khi chia đều đến trên đầu các đại đội, thật ra cũng không có bao nhiêu, dù sao so với tiền đại đội thôn Triệu nợ vẫn kém xa.
Bí thư Đoàn bảo Triệu Kha giải thích với mọi người, cô cũng nói như vậy: “Lợi nhuận nuôi lợn không cần tôi nói nhiều, cho dù không phải bán cho nhà máy liên kết thịt, cũng là một khoản thu nhập lớn, mà hợp đồng này đến tay, chỉ cần chúng ta nuôi lợn, lợi nhuận là chắc chắn sẽ có. Nếu chỉ cần dám làm, có thể tạo ra lợi nhuận cho tập thể, không làm, lợi nhuận sẽ phải tặng không cho người khác, công xã Song Sơn sẽ bỏ lỡ ưu thế, tổn thất không chỉ là một khoản tiền hiện tại, mà còn ảnh hưởng đến việc tranh thủ quyền lợi trong tương lai.”
“Công xã biết mọi người lo lắng có rủi ro, nhưng nông dân dựa vào trời ăn cơm, đều mạo hiểm như nhau, mạo hiểm còn dường như không có cách dự đoán trước, nhưng nuôi heo không giống vậy, chúng ta tận tâm nuôi, lợi nhuận khả quan, nguy hiểm có thể khống chế, dù có một ít tình huống ngoài ý muốn, chẳng lẽ còn biến động hơn so với thời tiết sao?”
Trồng trọt căn bản không có biện pháp chống chọi với hạn hán, chuyện tăng thu nhập, không có gì cần khuyên nhiều, hơn nữa khoản nào cần cho vay cũng đã vay, sự nghiệp tập thể công xã nuôi heo này là chuyện bắt buộc phải làm.
Dựa lưng vào công xã, Triệu Kha không giống như lúc trước khuyên các xã viên đại đội thôn Triệu, sau khi giải thích đơn giản, thì tiếp tục nói tiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT