Triệu Kha nói: “Mẹ cháu đã giúp cháu tích góp được một ít tiền nhuận bút, có thể cho đại đội mượn. Trung tâm y tế chủ yếu là thiếu thuốc, chúng ta có thể dùng tiền xây trung tâm y tế, chừa lại để mua thuốc, còn phần thừa thì dùng vào những nơi thiếu hụt cũng được.”
Kế toán Ngưu lại móc sổ sách ra: “Cháu đã cho đại đội mượn kha khá tiền rồi, mượn nữa cũng không thích hợp.”
Vào lúc này, việc được đăng một bài tin trên báo chí, xét duyệt rất nghiêm ngặt, là một vinh dự lớn, nhiều lắm sẽ nhận được một ít khuyến khích bằng vật phẩm.
“Báo Thủ đô” có lượng phát hành lớn, sau mỗi số được xuất bản, toà soạn báo đều gửi qua một khoản tiền nhuận bút đáng kể, nhưng họ lại giải thích rằng, đó không phải tiền nhuận bút, mà là sự động viên khuyến khích của toà soạn dành cho tấm gương của những thanh niên trí thức đã dày công xây dựng nông thôn, hy vọng cô có thể trở thành một tấm gương mẫu mực hơn nữa.
Vả lại, các thành viên đội Ủy hội hiện tại, ngoại trừ đội phó Đường, cũng không thiếu người cho đại đội mượn tiền, chỉ là Triệu Kha và Triệu Tân Sơn cho mượn nhiều hơn.
Nếu như vậy, cũng không có gì phải keo kiệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT