Triệu Kha cũng từng hỏi bà, có phải như vậy sẽ rất cực khổ không.
Mấy sợi tóc bạc kia, dường như là sau khi làm giáo viên thì mới mọc.
Nhưng Dư Tú Lan lại giống như tìm được mùa xuân thứ hai của đời người, đối với sự nghiệp giáo dục mà nửa đường mới bắt đầu này thì bà luôn cố gắng hết sức, làm việc hăng hái không có ý định lùi bước.
“Bớt nói lời châm chọc thì con không thể chịu được đúng không?”
Dư Tú Lan quở trách: “Sao lại lười như vậy chứ, con không có chân sao? Mông dính hết lại rồi?”
“Con xuống vẽ vòng tròn với mẹ hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT