Triệu Miên lo lắng: “Nếu như vị thanh niên trí thức Tống kia là người có lương tâm, thì sẽ không mặc kệ qua nhiều năm như thế mà không hỏi han, liệu viết thư… cũng là vô ích chăng?”
Tốc độ ăn dưa gang của Tống Văn Thụy chậm lại, héo hon giống như chó con bị rơi xuống nước.
Triệu Kha không nặng không nhẹ mà lay đầu của đứa nhỏ một chút: “Ăn của em đi.”
Tống Văn Thụy lại cúi đầu xuống, lại tiếp tục gặm dưa một lần nữa, vừa ăn dưa vừa đưa mắt mà nhìn chằm chằm hai người với vẻ trông mong.
Triệu Kha nói với Triệu Miên: “Thư chỉ là phương tiện mà thôi, có hiệu quả hay không thì phụ thuộc ở thông tin.”
Triệu Miên thấy cô biết rõ mình đang làm gì, nên lại không dây dưa vào điểm này, mà là liếc nhìn Tống Văn Thụy, hỏi: “Em có muốn được sự đồng ý của chị Anh Huệ hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT