Người lớn của nhà họ Ngụy đều vô cùng hoan nghênh, đám Ngưu Tiểu Cường vừa đến, thì bọn họ mới hỏi han ân cần một lúc, sau đó rời đi mà vẫn chưa đã thèm.
Thậm chí, ngay cả khi đám Ngưu Tiểu Cường không ở đây, chỉ cần Ngụy Như Nguyệt chạm vào sách vở một chút, ông Ngụy và Ngụy Đại Hải mà thấy, đều sẽ nói cô bé đợi Ngưu Tiểu Cường, không được lén lút học.
Tâm trí non nớt của Ngụy Như Nguyệt lúc mới bắt đầu thì cảm thấy vô cùng uất ức, dần dần, đã trở nên chết lặng.
“Không cần phải mong chờ bọn họ yêu thương em.”
Lời nói Triệu Kha thi thoảng vang vọng bên tai của Ngụy Như Nguyệt.
Vào một ngày, sau khi ông Ngụy và Ngụy Đại Hải lưu luyến không rời mà rời đi, Ngụy Như Nguyệt mới gọi Ngưu Tiểu Cường đi đến một bên để nói chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play