Dư Tú Lan gật đầu: “Sau đó, Ngụy Đại Hải hối hận và xin lỗi, Miêu Phượng Hoa đã tha thứ cho nó, không bao lâu sau, chuyện đó lại xảy ra một lần nữa, rồi cứ lặp đi lặp lại, đội đã nhiều lần phải can thiệp. Tuy nhiên, không phải lúc nào nó cũng đánh vợ, có nhiều lần nó đập phá đồ đạc trong nhà tan nát, nên mẹ nghĩ rằng nó có tâm trạng không tốt, uống rượu giải sầu, cố ý gây rối.”
Triệu Kha hỏi: “Vậy có ra tay đánh Ngụy Như Nguyệt bao giờ chưa?”
Dư Tú Lan suy nghĩ một chút: “Chắc là chưa, chưa từng nghe nói đến.”
Triệu Khả ngậm dưa chuột ở răng cửa, từ từ cắn nát.
“Trước kia khi mẹ và bà ngoại con làm chủ nhiệm hội phụ nữ, mẹ chồng nàng dâu đánh nhau, hàng xóm đánh nhau, vợ chồng đánh nhau... Thậm chí lúc làm việc cãi nhau, đại đội hòa giải thế nào, hỏi rõ ràng sự tình, ai sai thì giáo huấn người đó một trận, ai cũng sai thì mỗi người đánh năm mươi roi, nào giống như con, luôn muốn giải quyết vấn đề từ gốc rễ.”
Dư Tú Lan thở dài: “Ngụy Đại Hải không giống mấy người đàn ông khác, sinh ra đã là súc sinh, đánh vợ như cơm bữa, nó không đuổi Miêu Phượng Hoa đi tìm một người vợ sinh con cho nó, thật ra cũng rất có tình nghĩa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT