Triệu Kha giơ tay cao, vỗ hai cai “Bốp bốp”: “Nhà họ Trần muốn làm chuyện vui, quyết định là ngày mốt đi, bày tiệc ở sân đại viện. Nhà họ chỉ có hai người, đại đội giúp họ chủ trì. Mọi người có rãnh thì đi qua giúp đỡ.”
Phương Tĩnh thét lên chói tai không nguyện ý.
Có loại người, nếu muốn cùng cô ta nói chuyện lý lẽ thì cô ta càng thích chơi lưu manh. Mà cùng cô ta chơi lưu manh, thì phải càng không được nói đạo lý.
Triệu Kha làm như không nghe cô ta nói chuyện, mỉm cười. “Giờ mới biết giọng của thanh niên tri thức Phương tốt như thế. Hay cô lại kêu thêm hai tiếng đi.”
Nhóm xã viên cười gượng.
Cảnh tượng này thật sự có chút thổ phỉ cướp dâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT