Triệu Tân Sơn mặc kệ mọi người bàn tán, cũng có nguyên nhân phương diện này, coi như để bọn họ thả lỏng, nếu không chặt quá sẽ rất mệt mỏi.
Mà Triệu Kha bận rộng, sắp xếp xong rồi, đi tìm Triệu Vân Vân: “Em về hai ngày nay rồi, sao không thấy chị vậy?”
Triệu Vân Vân lạnh nhạt hờ hững nói: “Bạn tốt của em nhiều như vậy, chị trong thôn này chỉ là bạn bè lúc nghèo khổ mà thôi, sao lại không biết xấu hổ đến trước mặt em bêu xấu chứ.”
Bạn bè lúc nghèo khổ là cái gì?
Triệu Kha dở khóc dở cười: “Chị lại giận dỗi à?”
“Ai giận dỗi?” Triệu Vân Vân âm dương quái khí nói: “Chị chỉ là hiểu được, khi người ta trưởng thành rồi, tình bạn khi còn bé không còn nữa ~”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play