Phó Hàng và Lâm Hải Dương đồng ý.
Triệu Kha rời đi, Phó Hàng đứng dậy tiễn cô.
Hai người đi ra sân, Phó Hàng nhẹ giọng nói cảm ơn: “Chủ nhiệm Triệu, cảm ơn cô đã nói những lời đó với tôi, tôi cảm thấy có lẽ mình đã hiểu rõ hơn chút…”
Triệu Kha nhún nhún vai, thản nhiên nói: “Muốn gì thì cứ làm thôi, quan tâm gì việc nó to hay nhỏ, có ý nghĩa như nào hay kết quả là gì… Dù sao chúng ta mới có 18 tuổi, hay cho tới khi 36 tuổi thì lại chào đón những người 18 tuổi mới thôi.”
Mười tám, là một con số, chỉ cần “Muốn” thì con số này có thể là 28, có thể là 38… Thậm chí là bảy tám chục tuổi.
“Muốn”, là một trải nghiệm của cuộc sống, không có đắt rẻ sang hèn, cũng có thể không cần mục đích vụ lợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT