Dựa theo suy nghĩ của anh ấy, xây vài cái bánh xe nước trên sông, thông qua sức gió, sức nước, sức kéo của gia súc, nhân lực... để vận hành, tiếp đó thông qua mương nước mà đưa nước về bờ ruộng cứ thế mà vận hành tuần hoàn.
Có nước sông không ngừng chảy về sẽ bồi đắp thổ nhưỡng, khu vực cần gánh nước để tưới tiêu cũng sẽ giảm bớt, từ đó giảm bớt áp lực nhóm xã viên phần nào, hơn nửa một nhóm sức lao động được giải phóng có thể làm việc khác.
Triệu Kha không biết làm bánh xe nước nhưng cô vẫn sẽ đưa ra vấn đề: “Nếu khô hạn thì sao?”
Phó Hàng lập tức nói: “Công cụ phát minh ra chỉ có tác dụng hỗ trợ, có thể sử dụng nhưng không thể hoàn toàn ỷ lại. Vì để thuận tiện tưới tiêu chúng ta có thể đào thêm vài cái giếng gần bờ ruộng.”
Triệu Kha gật đầu, tán thành cách nói của anh ta.
Phó Hàng được cổ vũ, nói tiếp: “Nếu muốn làm bánh xe nước, cần phải có thời gian để chế tạo, trước hết để các xã viên đánh dấu vài nơi có thể đào giếng trước, có thể công việc bị chậm lại vài ngày nhưng sau này sẽ có hiệu suất cao hơn, lợi ích lâu dài, hoàn toàn khả thi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT