Thang máy không có những người khác, Chu Lẫm gấp không chờ nổi hỏi: "Cao Lân tìm cậu thử vai? Diễn bộ nào? Nhân vật nào?"
Trời ạ, gã thật sự rất phấn khích.
Úc Vi Tinh nói cho gã biết, "Yến Vô Song."
"Ồ, Yến Vô Song..." Chu Lẫm mạnh mẽ phục hồi tinh thần, "Chờ đã, ai? Yến Vô Song? Vô Song trong《Thiên hạ vô song》?"
Úc Vi Tinh nghiêng đầu, ngữ khí tuy rằng bảo trì bình tĩnh, nhưng khóe miệng cong lên bại lộ niềm vui sướng của cậu, "Nếu Cao Lân có nhân vật chính thứ hai tên là Yến Vô Song, thì không phải. "
"Đương nhiên không có." Gã thật sự là fan, mấy bộ tiểu thuyết của Cao Lân gã đều đọc đi đọc lại nhiều lần.
"Trời ạ." Chu Lẫm đè ngực lại, phấn khích quá độ, cả người đều tràn đầy vui mừng, ánh mắt vốn không nhỏ cười thành một khe nhỏ.
Thang máy đi xuống tầng một, Chu Lẫm đi rất nhanh, vừa đi vừa quay đầu thúc giục Úc Vi Tinh, sợ cậu đi chậm.
Ra khỏi tòa nhà, cơn gió thổi qua, Chu Lẫm đột nhiên tỉnh táo lại, bước chân gã dần dần chậm lại, sau đó sóng vai với Úc Vi Tinh. Gã có chút mờ mịt, "Không đúng, hai tuần trước Yến Vô Song đã định do Quý Hình Phi đóng, tuy rằng còn chưa công bố, nhưng trong giới đều biết, hợp đồng đã được ký xong."
Gã mím môi, "Tôi phải tìm người hỏi thăm một chút."
Úc Vi Tinh lấy chìa khóa xe ra, "Vậy anh hỏi thăm, ngồi xe của tôi đi."
Chu Lẫm ngồi ở ghế phụ, nhìn Úc Vi Tinh đang lái xe, có chút cảm khái, nếu như tự đi, làm sao có thể? Úc Vi Tinh lái xe gã ngồi ghế phụ? Quên đi, chỉ cần không bị ném xuống xe.
Lắc đầu, Chu Lẫm thu hồi suy nghĩ chạy lệch, bắt đầu liên lạc.
Chu Lẫm ở Ngự Phong có bạn bè, chỉ là đối phương cũng không phải nghệ sĩ trực thuộc, cần chút thời gian đi hỏi thăm. Thẳng đến khi bọn họ sắp đến Ngự Phong, người nọ mới trả lời.
Cảm ơn bạn bè xong, cúp máy, Chu Lẫm thở dài một tiếng.
"Làm sao vậy?" Úc Vi Tinh nhìn gã.
"Trưa hôm nay, Quý Hình Phi xảy ra chuyện, xảy ra tai nạn xe cộ, bị fan tư sinh đuổi theo, còn đang đè tin tức xuống, phỏng chừng không đè được bao lâu, buổi tối sẽ bạo." Chu Lẫm nói, "Tuy rằng không có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng vết thương rất nặng, phải phẫu thuật, sau phẫu thuật khôi phục ít nhất nửa năm đến một năm, đây vẫn là phỏng đoán bảo thủ.《Thiên Hạ Vô Song》là hạng mục S+ của Ngự Phong, đầu tư mấy trăm triệu, sang năm chuẩn bị xông ra lấy thưởng, không có khả năng chờ cậu ta lâu như vậy."
Úc Vi Tinh ừ một tiếng, tỏ vẻ biết rồi.
"Nhưng mà《Thiên Hạ Vô Song》là một ip lớn, Quý Hình Phi không có cách nào xuất hiện, khẳng định có rất nhiều người đến tranh lấy cơ hội này, chỉ riêng dưới trướng Ngự Phong đã có vô số diễn viên, vì sao Cao Lân lại tìm cậu đến thử vai?" Chu Lẫm rất khó hiểu.
"Không biết."
Úc Vi Tinh dừng một chút, "Nhưng cũng là một cơ hội."
Chu Lẫm xoa xoa tay, tươi cười trở lại trên mặt, "Không sai, quản nhiều làm gì, cậu chỉ cần nắm chắc cơ hội này thật tốt là được."
Trong lúc nói chuyện, bọn họ đã đến giải trí Ngự Phong.
Ngự Phong tài đại khí thô, ở nơi tấc đất tấc vàng mua một office building, bốn chữ「Tòa nhà Ngự Phong」ở cửa dưới ánh mặt trời, bắt mắt sáng mắt.
Úc Vi Tinh dừng xe xong, hai người cùng nhau vào tòa nhà.
Quầy lễ tân đã nhận được thông báo trước đó, nhìn thấy họ, hướng dẫn họ, yêu cầu họ lên lầu.
Úc Vi Tinh và Chu Lẫm được đưa đến một phòng nghỉ, bên trong chuẩn bị đồ ăn nhẹ, uống trà, nước trái cây.
Không bao lâu Cao Lân đã tới, trong tay ông cầm kịch bản, đưa kịch bản cho Úc Vi Tinh, vẫn không nói lời vô nghĩa như cũ, "Chỗ này có 2 kịch bản, cậu xem trước."
Úc Vi Tinh tiếp nhận kịch bản, hỏi ra nghi ngờ trong lòng, "Thầy Cao, vì sao thầy lại tìm tôi? Thầy nên nghe những tin đồn về tôi, tất cả đều là sự thật, cũng không dễ nghe."
Cao Lân nhìn cậu, "Ừm, tôi biết, cũng xem bộ phim lúc trước cậu diễn, diễn xuất quả thật thảm không nỡ nhìn. Nhưng mà diễn xuất của cậu đã hoàn toàn lột xác, cũng do tôi tận mắt nhìn thấy, tôi còn thấy được thiên phú của cậu. Còn nhớ lần cuối tôi hỏi cậu, cậu đã bao giờ học khiêu vũ chưa? Thật ra lúc đó tôi muốn cậu diễn 'Cao Đàm Tư'."
Cao Đàm Tư là một nhân vật chính tà trong Thiên Hạ Vô Song, hắn sinh ra ở Thanh Lâu, mẫu thân là danh kỹ, đã sớm qua đời, dựa vào các tỷ muội khác trong lâu nuôi lớn.
Nhưng hắn kế thừa ngoại hình xinh đẹp của mẫu thân, chưa phát triển đã là mỹ nhân kinh người, tú bà thấy hắn lớn lên xinh đẹp, cố ý bồi dưỡng hắn trở thành danh kỹ tiếp theo, mười hai tuổi lập tức dạy hắn.
Khiêu vũ, thư pháp, ca hát, chơi đàn... Tất cả kỹ nghệ nên có, hắn đều phải học, ban đêm còn cần học cách hầu hạ nam nhân.
Đêm hắn mười sáu tuổi bị treo biển, hắn giết chết khách nhân mua được hắn, cũng thiếu chút nữa bị thị vệ người nọ mang đến giết chết, cũng may mạng hắn không thể chết, ở nơi loạn táng cương được người cứu, bởi vậy hắn còn học được võ công.
Sư phụ của hắn là Vân Giáo giáo chủ, Vân Giáo bắt đầu từ việc buôn bán tình báo, chuyện xưa chính là bắt đầu từ tình báo "Thiên hạ kiếm" mà hắn vô tình lấy được.
Chu Lẫm lên tiếng, "Vậy sao ngài lại thay đổi suy nghĩ?"
Cao Lân nhìn bọn họ, trầm ngâm hai giây, kéo ghế dựa ngồi xuống, "Được rồi, cũng không có gì để giấu diếm. Kỳ thật ngay từ đầu Yến Vô Song cũng không phải do Quý Hình Phi đóng, mà là Lục Minh Đào mà Ngự Phong gần đây đã cố gắng nâng đỡ, nhưng hình tượng Lục Minh Đào quá không tương xứng với Yến Vô Song, diện mạo của anh ta, phim hiện đại còn có thể tính là soái ca, cổ trang tuyệt đối không được, hơn nữa diễn xuất của anh ta cũng bình thường, tôi cực kỳ không hài lòng, Hà Kỳ Vinh, Lâm Hi cũng không hài lòng."
Nhân vật chính tên là Yến Vô Song, tên sách là《Thiên hạ vô song》, kỳ thật đều có một ý nghĩa, nhân vật chính đều vô song, bao gồm cả tướng mạo. Hắn được xưng là thiên hạ đệ nhất mỹ nam, bất kể nam nữ già trẻ đều yêu thích hắn.
Loại kịch bản vạn người mê này đã cũ, nhưng độc giả thích xem, khán giả cũng thích xem, huống chi Cao Lân không giống như các tác giả khác thích mở hậu cung cho nhân vật chính, Yến Vô Song từ đầu đến cuối nghiêm túc làm sự nghiệp.
Về phần tình cảm, hắn đều quý mọi người trong đoàn nhân vật chính, còn thích mai mối, cuối cùng đem mọi người tác hợp, mình độc thân chu du thiên hạ.
Giọng điệu Cao Lân ghét bỏ quá mức thẳng thắn, khiến Úc Vi Tinh vô cùng tò mò về diện mạo của Lục Minh Đào, trong kho tư liệu của cậu tạm thời không cập nhật được tin tức của người này.
Giữ tâm tư tò mò, Úc Vi Tinh tiếp tục nghe ông nói.
"Hiện tại Quý Hình Phi xảy ra chuyện, Ngự Phong lại muốn đem nhân vật cho Lục Minh Đào diễn, tôi và Hà Kỳ Vinh không đồng ý, theo lý cố gắng tranh giành nửa ngày, tranh đến nửa ngày buổi chiều thử vai, nếu không tìm được người, phải dùng Lục Minh Đào."
Cao Lân nhìn ông một cái, "Thời gian quá gấp, nghệ sĩ trong lòng tôi không phải ở nơi khác thì là không kịp trở về, cũng là tiếp diễn, không có thuật phân thân, chỉ còn lại cậu."
"Cũng không chỉ có một mình cậu đến, Hà Kỳ Vinh với Lâm Hi cũng tìm người, bao gồm cả cậu tổng cộng năm người, mỗi người hai kịch bản, cậu đến muộn nhất, xếp cuối cùng."
Giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay trên cổ tay, ông đứng dậy, "Được rồi, tôi còn có việc, cậu nghiêm túc xem, đến lượt cậu, trợ lý của tôi sẽ đến thông báo cho cậu."
Khó hiểu trong lòng được giải đáp, Úc Vi Tinh nhìn ông nói: "Ngài yên tâm, tôi sẽ chuẩn bị thật tốt, sẽ không phụ cơ hội ngài cho."
Cao Lân gật đầu, "Ừm."
......
Một giờ sau, trợ lý đến thông báo cho cậu.
Úc Vi Tinh không lập tức đi theo trợ lý, mà nhờ cậu hỗ trợ cầm một cái quạt, mới đi theo cậu đến phòng thử vai.
Đến cửa, Úc Vi Tinh hít sâu một hơi, đẩy cửa thủy tinh ra, một mình đi vào.
Nơi này vốn là một phòng họp lớn, bàn hội nghị đã được chuyển đi, còn lại phòng rộng rãi mà đơn giản.
Bên tay trái của cậu có một máy quay, camera đang chỉnh kính, sẽ ghi lại quá trình thử vai.
Ngay phía trước bày một cái bàn dài, đạo diễn Hà Kỳ Vinh ngồi ở chính giữa, hai bên phân biệt là biên kịch Lâm Hi và tác giả Cao Lân, bên cạnh là nhà sản xuất và người phụ trách Ngự Phong phái tới.
Buổi thử vai hôm nay tương đối vội vàng, hơn nữa thời gian ngắn, nhiệm vụ nặng nề, ai cũng bị Hà Kỳ Vinh bỏ qua, vì thế Úc Vi Tinh tự giới thiệu xong, anh ta lập tức nói: "Ừ, bắt đầu diễn đi."
Úc Vi Tinh từng tham gia quá nhiều buổi thử vai, cũng không phải lần đầu tiên gặp người như Hà Kỳ Vinh nhanh chóng đi thẳng đến chủ đề, nghe vậy, sắc mặc cậu không đổi, gật đầu.
Cậu rũ mắt ấp ủ tâm trạng, lúc nâng lên, đã thay đổi vẻ mặt.
Yến Vô Song lúc mới xuất hiện, tuổi còn rất nhỏ, mới 16, bởi vậy giai đoạn trước hắn cũng không thành thục ổn trọng, thời kỳ này hắn là thiếu niên, càng thêm hoạt bát, tính cách hướng ngoại.
Cho nên, vẻ mặt của hắn linh động, biểu tình cũng phong phú, khi nói chuyện, giọng nói phải trong trẻo, sạch sẽ, mang theo thiếu niên thuần khiết lại tự nhiên, nhưng hắn là người phương Nam, khi cắn chữ sẽ theo bản năng nhẹ nhàng, có vẻ dịu dàng, không cứng rắn.
Úc Vi Tinh từng bởi vì nhu cầu diễn xuất, đặc biệt học qua cách phát âm của người phương Nam, vẻ mặt, thân thể của hắn, hơn nữa ngữ điệu mở miệng, phảng phất như Yến Vô Song từ trong sách đi ra, đứng ở trước mặt mọi người.