Ngày hôm sau Tần Linh Linh không đến sân bay, tin tức được Lâm Kha báo cáo cho Tần Hành Hàn, hắn im lặng một lúc, "Tôi biết rồi."

   Lâm Kha thấy sắc mặt hắn trầm xuống, "Vậy bây giờ?"

   "Cô ta vẫn ở cùng Chu Huân?"

   Lâm Kha: "Vâng, sau khi gặp anh, họ đã cãi nhau, nhưng tối lại làm lành. Họ có chuyến bay đến thành phố D vào ngày mai, nếu không có gì bất ngờ, sẽ hạ cánh lúc 7h30 tối."

   Tần Hành Hàn cong ngón trỏ, gõ nhẹ lên mặt bàn, "Tìm người theo dõi Tần Linh Linh, cô ta gặp ai, làm chuyện gì cũng phải báo cáo cho tôi biết."

   Lâm Kha đáp, "Vâng."

   —

   Cuối tháng 5, giải thưởng Hoa Tinh công bố danh sách phim lọt vào vòng đề cử mới, bao gồm cả "Thiên Hạ Vô Song", tổng cộng có 8 bộ phim. Cùng lúc đó Úc Vi Tinh lọt vào danh sách đề cử Nam diễn viên xuất sắc, cùng tranh tài với 5 diễn viên gạo cội khác.

   Danh sách vừa được công bố, các tài khoản marketing lớn đã hoạt động sôi nổi, đăng tải lên các nền tảng khác nhau, một lần nữa Úc Vi Tinh lọt vào top hot search, đứng ở vị trí đầu tiên.

   Fan của Úc Vi Tinh vô cùng vui mừng, cho dù là fan lớn fan nhỏ, fan couple, fan sự nghiệp đều tổ chức các hoạt động bốc thăm trúng thưởng trên siêu thoại, sôi nổi như đón Tết.

   Nhưng vẫn có người cố tình châm chọc:

   [Cứ tưởng đã đoạt giải rồi chứ, chẳng qua chỉ được đề cử thôi mà.]

   [Cẩn thận vui quá hóa buồn đấy nhé.]

   [Theo tôi, giải thưởng Hoa Tinh năm nay xuống cấp rồi, mèo mả gà đồng gì cũng được đề cử.]

   Thật ra fan của Úc Vi Tinh chỉ đang vui mừng với ăn mừng việc được đề cử, không hề kỳ vọng đoạt giải, bởi vì với độ tuổi của Úc Vi Tinh, có thể được đề cử đã rất giỏi rồi. Huống chi một năm trước, diễn xuất của cậu còn bị toàn mạng nghi ngờ và chế giễu, ngay cả nhiều người trong fandom cũng từng cười nhạo, mắng chửi.

   Vào một ngày vui vẻ như vậy, antifan còn đến gây sự, làm sao fan có thể ngồi yên được?

   [Xin hỏi bạn đã đi học chưa, đã học hết giáo dục bắt buộc chưa? Mấy chữ ăn mừng đề cử không biết đọc à?]

   [Đúng đấy, chúng tôi ăn mừng vì được đề cử đấy.]

   [Không tự mãn đâu, chúng tôi biết Tinh Tinh vẫn cần nỗ lực; tiến bộ.]

   [Nếu như "Thiên Hạ Vô Song" với rating trung bình 3.5, lượt xem online 9.5 tỷ mà còn bị gọi là mèo mả gà đồng, vậy phim nhà các người năm nay rating 0.6 chẳng ra gì thì là cái gì? À quên mất, nhà các người đang ra sức tâng bốc, thêm bao nhiêu từ vào để thổi phồng, cần tôi nhắc lại cho không?]

   ...

   Tin tức về việc được đề cử truyền đến tai Chu Lẫm khi Úc Vi Tinh đang quay cảnh cuối ở Thái Lan.

   Trong cảnh này, A Duyệt phải chết, dù biết rõ Hoa Đàm Vinh muốn hắn làm kẻ thế mạng, hắn vẫn đồng ý đi.

   Quá trình quay phim đang đi đến cao trào, Chu Lẫm không thể lên tiếng, nhưng gã phấn khích không ngồi im được, cầm điện thoại nhảy lên vài cái, dưới ánh mắt khó hiểu của Cốc Nghi Tuyên, lại kéo cô nhảy chung.

   Cốc Nghi Tuyên: "....?"

   Chu Lẫm thấy cô đầy dấu chấm hỏi, mới nhớ ra mình chưa nói, nhanh chóng chia sẻ tin tức.

   Cốc Nghi Tuyên: "!!!"

   Thế là hai người cùng nhau nhảy lên.

   Úc Vi Tinh nằm trên mặt đất giả chết, nhưng vô tình liếc thấy người quản lý và trợ lý của mình đang nhảy nhót loạn xạ, suýt chút nữa không giữ được biểu cảm. May mà, cậu là một diễn viên chuyên nghiệp, sau một giây mất tập trung, cậu nhanh chóng nhập vai trở lại.

   Đợi đến khi Vương Dật Qua hô "Dừng!", cậu lập tức bò dậy, chạy đến trước mặt họ, cầm một cốc nước uống, rồi hỏi: "Chuyện gì vui vậy? Trông hai người vui thế?"

   "Chuyện vui liên quan đến cậu."

   Chu Lẫm hớn hở, "Cậu được đề cử giải Nam diễn viên xuất sắc của giải thưởng Hoa Tinh."

   Tay Úc Vi Tinh cầm cốc khựng lại, ngẩng đầu nhìn gã, "Danh sách công bố rồi à?"

   "Công bố rồi, mới ra lò chưa lâu." Chu Lẫm thấy cậu bình tĩnh hơn gã và Cốc Nghi Tuyên, không khỏi nghi ngờ, "Cậu vui quá nên sững sờ à?"

   Úc Vi Tinh cầm bình giữ nhiệt rót thêm nước cho mình, "Không sững sờ."

   "Vậy sao cậu lại bình tĩnh thế?"

   "Không có đâu," Úc Vi Tinh chỉ vào khóe miệng đang nhếch lên của mình, "Em đang cười đấy."

   Chu Lẫm: "..."

   Úc Vi Tinh vỗ vai gã, "Thôi nào, đùa thôi, em vui lắm."

   "Nhưng em không nhảy đâu," Cậu nghĩ một lúc, rồi lại cười nói, "Đợi đến khi nhận giải rồi nhảy cũng chưa muộn."

   Nghe cậu nói vậy, tâm trạng phấn khích của Chu Lẫm lập tức dịu xuống, cân nhắc một chút, gã phòng bị nói, "Tuy hơi mất hứng, nhưng cậu phải chuẩn bị sẵn sàng tâm lý, nam diễn viên xuất sắc của giải thưởng Hoa Tinh từ trước đến nay toàn thiên về diễn viên phim chính kịch. Tuy "Thiên Hạ Vô Song" toàn diện không có điểm chết, nhưng dù sao nó cũng là phim chuyển thể từ tiểu thuyết..."

   Gã dừng lại, nhìn Úc Vi Tinh, vẻ mặt hơi khó xử.

   Úc Vi Tinh biết gã muốn nói gì, nên nói thay gã, "Em biết chứ, có thể được đề cử đã tốt lắm rồi."

   Cười nhẹ, cậu nói thêm: "Anh yên tâm, tâm lý em rất tốt, được giải thì tốt, không được cũng không sao, kết quả nào em cũng chấp nhận."

   Chu Lẫm gật đầu, "Cậu nghĩ vậy thì tốt."

   Vương Dật Qua xem xong cảnh quay, có một cảnh cần quay lại, nên gọi Úc Vi Tinh qua.

   Quay lại hai lần nữa, cuối cùng cũng xong.

   Vương Dật Qua lấy hoa và bao lì xì từ tay trợ lý, đưa đến trước mặt Úc Vi Tinh, "Cảm ơn cậu đã diễn sống nhân vật A Duyệt, chúc mừng cậu đóng máy."

   Úc Vi Tinh nói: "Cảm ơn đạo diễn đã cho tôi cơ hội này."

   "Mong chờ sự hợp tác tiếp theo của chúng ta."

   Vương Dật Qua vươn tay, "Hy vọng lúc đó cậu vẫn sẽ đồng ý."

   Anh tin rằng, sau khi phim công chiếu, chắc chắn Úc Vi Tinh sẽ nổi tiếng. Mặc dù thời lượng xuất hiện của A Duyệt trong bộ phim này không quá 20 phút, nhưng Úc Vi Tinh đã diễn rất tốt.

   A Duyệt thật sự đã sống lại.

   Sự đáng thương, sự đáng buồn, sự đáng ghét của hắn, mỗi tội ác mà hắn gây ra, mỗi mạng người hắn mang trên vai, Úc Vi Tinh đều thể hiện rất tốt bằng diễn xuất của mình.

   Úc Vi Tinh hiểu ý của anh, khi bắt tay, cậu nói: "Bất cứ lúc nào, chỉ cần vai diễn hay, tôi sẽ đến. Tôi rất mong chờ nhân vật tiếp theo của đạo diễn."

   Vương Dật Qua gật đầu, cười hiền từ, "Được."

   Úc Vi Tinh không ở lại dự tiệc đóng máy, cậu chụp ảnh chung với mọi người trong đoàn làm phim, chiều hôm đó liền đáp máy bay về nước, hạ cánh ở thành phố H để quay một đoạn quảng cáo cho một thương hiệu trang sức.

   Thương hiệu trang sức này là thương hiệu xa xỉ hàng đầu thế giới H, Úc Vi Tinh không phải là người đại diện, chỉ là đại sứ thương hiệu, nhưng đối với cậu hiện tại, đây đã là một vị trí rất cao.

   Từ khi thành lập đến nay, H chỉ sử dụng hai nghệ sĩ trong nước làm người đại diện, một là Hạ Linh, người còn lại là Bạch Hướng Dã. Hai người một người là ảnh hậu, một người là ảnh đế, cả năng lực lẫn ngoại hình đều không chê vào đâu được.

   Nghỉ ngơi một đêm ở khách sạn, ngày hôm sau Úc Vi Tinh đã tràn đầy năng lượng, đến chỗ quay.

   PR của thương hiệu, nhiếp ảnh gia, stylist đã đợi cậu sẵn, Úc Vi Tinh vừa xuống xe, đã có trợ lý dẫn cậu vào studio.

   Hai bên gặp mặt, chào hỏi xã giao vài câu.

   Đương nhiên, người ra mặt là Chu Lẫm, thỉnh thoảng Úc Vi Tinh mới nói vài câu, phần lớn thời gian toàn ở cạnh làm một bình hoa xinh đẹp mỉm cười.

   Sau khi chào hỏi, Úc Vi Tinh được stylist đưa đi thay đồ, những món trang sức phối hợp đều được đặt trong két sắt xách tay, được trợ lý của stylist cẩn thận mang theo.

   Úc Vi Tinh nhanh chóng thay đồ, stylist đeo trang sức cho cậu, nhìn cậu từ trong gương, mỉm cười gật đầu, "Rất hợp." Cô sờ cằm, lại nói: "Nhưng nếu có bộ sưu tập Planet thì tốt hơn."

   Planet là bộ sưu tập được H ra mắt vào dịp kỷ niệm 100 năm thành lập, chiếc trâm cài áo mà Tần Hành Hàn tặng, thuộc về bộ sưu tập đó.

   Úc Vi Tinh cười với cô, không nói gì, nhưng nụ cười cực kỳ xinh đẹp.

   Stylist không nhịn được che mặt lại, "Đừng cười với tôi nữa, tôi không chịu nổi, tôi là fan của cậu đấy."

   Cô lại dang hai ngón tay ra, nhìn qua khe hở, vẻ mặt đầy mong đợi, "Cậu cười thêm lần nữa được không?"

   ...

   Ra khỏi phòng trang điểm, nhân viên thương hiệu đều nhìn Úc Vi Tinh từ trên xuống dưới, rất hài lòng. Khí chất trên người Úc Vi Tinh có 102, trang phục và trang sức trên người cậu, thật sự quá phù hợp.

   Trước đây nhiếp ảnh gia đã từng hợp tác với Úc Vi Tinh khi chụp tạp chí, anh ta thân thiện chào hỏi Úc Vi Tinh, rồi nói: "Yên tâm đi, chắc chắn sẽ chụp rất đẹp."

   Úc Vi Tinh cong môi, nháy mắt với anh ta, "Chẳng phải tôi vốn đã có nhan sắc trời ban rồi sao?"

   Nhiếp ảnh gia tiếp lời nói đùa của cậu, cười nói: "Có lý."

   Hôm nay phải chụp 5 bộ trang phục, thời gian rất gấp. Nhưng Úc Vi Tinh thực sự quá ăn ảnh, chụp đại cũng đẹp, cộng thêm nhiếp ảnh gia rất biết nắm bắt thần thái và khí chất của cậu, bởi vậy chưa đến 4 giờ đã chụp xong.

   Ra khỏi studio, mới hơn 5 giờ.

   Úc Vi Tinh vươn vai, suy nghĩ một chút, dặn dò Chu Lẫm: "Anh xem thử có chuyến bay nào về thành phố D không, chúng ta đi luôn."

   "Đi luôn? Không ở lại thêm một đêm à?"

   "Bây giờ còn sớm, dù là chuyến bay 8 giờ tối, hạ cánh cũng mới hơn 10 giờ, không muộn lắm." Cậu quay sang nhìn Chu Lẫm, "Anh không muốn về sớm gặp chị dâu à?"

   Đương nhiên muốn rồi. Chỉ là gã nghĩ đến việc trước khi Úc Vi Tinh đóng máy đã quay phim liên tục một tuần lễ, có lúc quay xong cảnh đêm vào ban ngày lại quay tiếp. Chỉ ngủ 3-4 tiếng, cũng chỉ có hôm qua sau khi hạ cánh, mới ngủ thêm được 2-3 tiếng.

   "Cơ thể cậu chịu được không?"

   Úc Vi Tinh làm động tác khoe cơ bắp, "Tất nhiên, hơn nữa ngày mai, ngày kia, ngày kìa... em có thể nghỉ một tuần!"

   Chu Lẫm: "... Được rồi."

   Vì còn phải quay về khách sạn lấy hành lý rồi mới ra sân bay, Chu Lẫm tính toán thời gian, đặt vé máy bay lúc 7h30.

   Lúc hạ cánh, chưa đến 10 giờ.

   Úc Vi Tinh đeo khẩu trang, vui vẻ đi về phía bãi đỗ xe, Chu Lẫm kéo vali đi cạnh cậu, nhìn biểu cảm của cậu, nheo mắt, "Tần Hành Hàn đến đón cậu à?"

   Úc Vi Tinh như một con mèo, mắt mở to tròn, tuy không nói gì, nhưng biểu cảm đã viết rõ mấy chữ to: Sao anh biết?

   "Cậu thể hiện rõ quá." Chu Lẫm than thở.

   Môi Úc Vi Tinh dưới lớp khẩu trang mím lại, hơi ngại, "Rõ thế ạ?"

   "Cậu nói xem, từ lông mày, đến đôi mắt, rồi đến bước chân vui vẻ của cậu, chỗ nào không rõ? Hơn nữa, trước khi lên máy bay cậu đã gọi cho Tần Hành Hàn cả buổi, cậu còn không nói rằng mình sắp về?"

   Chu Lẫm thở dài, đột nhiên dừng bước, nhìn thẳng vào mắt cậu, nghiêm túc hỏi: "Cậu nói thật cho anh biết, có phải hai người đã bên nhau rồi không?"

   Úc Vi Tinh lắc đầu, "Không ạ."

   Chu Lẫm lại hỏi: "Sắp rồi?"

   Úc Vi Tinh suy nghĩ một lát, lại lắc đầu.

   Chu Lẫm không hiểu, "Tại sao? Cậu không thích anh ta?"

   "Không phải, em thích anh ấy."

   Cuối cùng Úc Vi Tinh cũng thành thật chấp nhận tình cảm của mình.

   Mấy lần rung động, mấy lần đỏ mặt, tim đập thình thịch như nai con, khi trò chuyện với hắn, tâm trạng vui vẻ và mãn nguyện... tất cả những điều này, đều là thích.

   Cậu thích Tần Hành Hàn.

   "Vậy..." Chu Lẫm chưa nói xong, đã thấy Úc Vi Tinh lại lắc đầu thêm lần nữa, "Bây giờ không được."

   Úc Vi Tinh hất cằm, toát ra vẻ kiêu ngạo tự nhiên, "Em vẫn chưa có thành tích gì, ít nhất phải đợi đến khi em giành được một giải thưởng, một giải thưởng có giá trị."

   Cậu cười rộ, "Đến lúc đó, em sẽ ở bên anh ấy."

   --------------------

   Tác giả có lời muốn nói:

   [Đang sửa]

   Hẹn gặp lại vào ngày mai, hôn gió ~

   —

   Cảm ơn các tiểu thiên sứ đã tặng phiếu bá vương hoặc tưới dịch dinh dưỡng cho tôi trong khoảng thời gian từ 2022-11-24 18:14:06 đến 2022-11-25 22:01:56 nhé ~

   Cảm ơn tiểu thiên sứ đã tưới dịch dinh dưỡng: Mộng £ 2 bình;

   Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, tôi sẽ tiếp tục cố gắng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play