Trở về khách sạn, Cố Nhiên liếc nhìn căn phòng được trang trí theo ý muốn của mình, sắc mặt hơi dịu đi một chút, vừa ngâm nga một bài hát vừa đi vào phòng tắm.

Phòng của Cố Nhiên là một phòng gác xép, vừa bước vào cửa sẽ có một chiếc giường đơn dành cho trợ lý, lại tiến vào bên trong ngăn cách bởi một bức tường là chiếc giường lớn dành cho minh tinh ngủ, giường lớn hướng thẳng ra ban công, có tầm nhìn rất đẹp, giường đơn của trợ lý nằm sát cửa và toilet.

Hà Nguyệt ngồi trên giường mình, muốn đợi Cố Nhiên tắm rửa rồi mới đi tắm, nhưng Cố Nhiên tựa hồ tắm rất lâu, sau khi tắm vòi hoa sen lại bắt đầu ngâm bồn, Hà Nguyệt đợi một lúc rồi rơi vào trạng thái mơ màng, không biết từ khi nào đã ngã vào chăn ngủ thiếp đi.

Cố Nhiên ngâm bồn xong, vừa ra khỏi phòng tắm đã nhìn thấy Hà Nguyệt đang nằm nghiêng trên giường, trong phòng không bật đèn, chỉ có ánh sáng phòng tắm xuyên qua lớp kính mờ, ánh đèn mờ ảo chiếu lên khuôn mặt đang ngủ của chàng trai, ngây thơ lại vô tội, đôi môi hồng nhạt hơi mở, dưới chiếc cổ thon thả nhợt nhạt là xương quai xanh xinh đẹp gợi cảm, eo rất nhỏ, trông thật mềm, cả người toát lên vẻ đẹp yếu ớt.

Phải nói Hà Nguyệt có một khuôn mặt xinh đẹp, ở trong giới gay được coi là hàng cao cấp, chỉ tiếc cậu không phải mẫu người Cố Nhiên thích.

Tuy rằng không phải mẫu người mà hắn thích, nhưng không biết tại sao, khi nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp mong manh của Hà Nguyệt, hắn lại muốn hung hăng bắt nạt cậu.

Cố Nhiên cúi người xuống, có chút trêu đùa mà hôn cậu một cái. Thân thể Hà Nguyệt thơm đến lạ thường, là một mùi thơm cơ thể rất sảng khoái, khuôn mặt hồng hào mềm mại.

Hà Nguyệt vẫn chưa tỉnh lại, mơ mơ màng màng "Hừm" một tiếng, thay đổi tư thế, ngửa đầu tiếp tục ngủ, chiếc cổ thon dài trông mỏng manh và xinh đẹp, bộ dạng vô tri vô giác thực sự khiến người ta muốn phạm tội.

Cố Nhiên phát hiện mình dĩ nhiên cứng rồi.

Hắn thấp giọng chửi rủa, đơn giản cúi người xuống, thô bạo cởi bỏ cúc áo sơ mi của Hà Nguyệt, lộ ra bộ ngực trắng nõn.

Hà Nguyệt rùng mình, lập tức tỉnh lại, chỉ thấy Cố Nhiên vẻ mặt kỳ quái, một chân vắt ngang người mình áp vào giường, một tay ấn vào cổ cậu, cả người đều bị hắn bao phủ.

"Sao, sao vậy......" Trợ lý nhỏ vừa mới tỉnh lại có chút chưa làm rõ được tình huống.

Cố Nhiên "Sượt" một chút rồi đứng lên, không ngờ Hà Nguyệt lại tỉnh nhanh như vậy, nhất thời mất mặt, Cố Nhiên không ngờ mình lại lợi dụng lúc trợ lý đang ngủ trộm ăn đậu phụ? Nếu truyền ra ngoài sẽ thế nào?

Hà Nguyệt nhìn Cố Nhiên mím chặt môi không nói lời nào, biểu cảm trên mặt biến ảo không ngừng, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ có thể thận trọng hỏi: "Anh...... sao vậy? Không thoải mái sao? Cần em làm gì sao?"

Cố Nhiên không biết tại sao trong lòng lại dấy lên một ngọn lửa không tên, cũng không biết là vì thẹn quá thành giận hay giấu đầu hở đuôi, đột nhiên hắn giơ chân đá Hà Nguyệt ra khỏi giường: "Thấy cậu không tắm mà nằm đây ngủ nên khó chịu được chưa? Mau đi tắm rửa sạch sẽ cho tôi!"

Hà Nguyệt bất ngờ bị đá xuống đất, đầu đập vào chân tủ cạnh giường, đau đến trước mắt biến thành màu đen, ngồi ôm đầu hồi lâu mới bình phục.

Vô cớ bị đá, Hà Nguyệt dù có dễ tính đến đâu cũng không khỏi tức giận, nhưng khi cậu phục hồi tinh thần đứng dậy, Cố Nhiên đã đi vào buồng trong ngủ.

Cậu không thể xông vào đem Cố Nhiên đánh một trận, chỉ có thể rầu rĩ xoa xoa đầu, thay quần áo rồi đi vào phòng tắm tắm rửa.

Trước khi tắm phải giúp Cố Nhiên dọn dẹp bồn tắm – tất nhiên đại minh tinh chỉ quan tâm đến việc ngâm bồn, không quan tâm đến việc dọn dẹp. Hà Nguyệt xả nước vào bồn tắm, cọ rửa bồn tắm bằng nước sạch, sau đó mới dùng vòi hoa sen rửa sạch cơ thể, lúc tắm rửa xong đã là rạng sáng, cậu mệt đến mức không thèm sấy tóc, trực tiếp ngủ thiếp đi. Cậu mơ mơ màng màng nghĩ anh Tony nói không sai, một tháng Cố Nhiên tuyển ba trợ lý cũng không phải là nói quá.

Hậu quả của việc ngủ mà không sấy tóc là ngày hôm sau Hà Nguyệt bị cảm lạnh. Lúc tỉnh dậy cảm thấy choáng váng, cổ họng đau nhức, nhiệt độ trên trán cao bất thường, nhưng dù có bị cảm lạnh cũng không thể cứ như vậy ngủ tiếp, Hà Nguyệt mơ mơ màng màng nghĩ, buổi sáng Cố Nhiên vẫn còn lịch trình, phải phỏng vấn với vài đài truyền hình. Tony đã dặn dò Cố Nhiên không thích ăn bữa sáng của khách sạn, tốt nhất là ra ngoài mua, còn phải giúp hắn liệt kê một loạt các cửa hàng mà Cố Nhiên đã từng ăn để dự phòng.

Hà Nguyệt giãy dụa hồi lâu mới rời khỏi giường, tắm rửa thật nhanh rồi lặng lẽ đi ra ngoài mua bữa sáng, Cố Nhiên còn ở buồng trong ngủ say như chết.

Hà Nguyệt đi thang máy xuống sảnh tầng một, có mấy cô gái khoảng chừng 17-18 tuổi đang ngồi trên ghế sofa trong đại sảnh líu ra líu ríu nói chuyện trên trời dưới đất, sau khi nhìn thấy Hà Nguyệt, một cô gái ở đó kinh ngạc hét lên: "A! Là cậu!"

Hà Nguyệt có chút mờ mịt, cậu cũng không quen mấy cô gái trước mắt.

Vài cô gái vui vẻ đi tới: "Cậu là trợ lý của anh Cố Nhiên à? Tôi đã nhìn thấy cậu ở sân bay."

"À...... Đúng vậy, chào mọi người......" Hà Nguyệt dịu dàng mỉm cười, nhưng khi cười được nửa lại cảm thấy không đúng, Tony luôn dặn dò cậu đừng để fan hâm mộ theo dõi lịch trình của Cố Nhiên, đặc biệt là loại fan bay theo đến tận nơi, vội vàng đỏ mặt sửa lời: "Tôi không phải, các bạn nhận nhầm người rồi."

"Rõ ràng chính là cậu! Anh trai nhỏ đẹp như vậy không thể nhận nhầm được ~"

"......"

"Chúng em từ thành phố B bay đến đây!" Cô gái đáng thương nói: "Chỉ là muốn gặp anh ấy một lần...... anh trợ lý ~ làm ơn ~ có thể cho chúng em biết số phòng của anh ấy được không?"

"Không được!" Hà Nguyệt vội vàng nói, nói xong lại cảm thấy quá thẳng thừng, lại nhẹ nhàng nói: "Cố Nhiên cần nghỉ ngơi, các bạn thích anh ấy như vậy, cũng hiểu được sự khó xử của anh ấy phải không......"

Hà Nguyệt vừa nói vừa bước ra khỏi khách sạn, vài fan nữ líu ra líu ríu mà đem Hà Nguyệt vây vào giữa, đi theo cậu.

"Chúng em sẽ không làm phiền anh, chúng em chỉ muốn gặp anh ấy."

"Tôi hiểu, nhưng bạn có thể đến rạp chiếu phim để ủng hộ bộ phim của anh ấy."

"Chúng em muốn nhìn thấy người thật."

"Sẽ có một cuộc gặp gỡ tại buổi ra mắt."

"Chúng em muốn lén nhìn dáng vẻ của anh ấy ~"

"Thật sự không thể nói được, nếu nói ra tôi sẽ mất việc...... Thực xin lỗi."

Một số fan nữ cũng là người theo đuổi minh tinh lâu năm, họ biết trợ lý chắc chắn sẽ không tiết lộ số phòng của minh tinh, vì vậy cũng không tiếp tục năn nỉ nữa, chỉ đi theo sau Hà Nguyệt không ngừng buôn chuyện, "Anh trợ lý ~ Cố Nhiên là người thế nào?"

"Khá tốt." Làm sao Hà Nguyệt có thể nói với fan rằng thần tượng của họ là một kẻ cặn bã, tính khí gắt gỏng, "Thật ra tôi cũng không quá rõ, tôi mới bắt đầu làm trợ lý cho anh ấy ngày hôm qua."

"Trời ơi! Anh thật là may mắn!"

"......" trong lòng Hà Nguyệt âm thầm chửi rủa, nếu không phải vì tiền, cậu cũng không muốn nhận sự "May mắn" này......

Từ lúc Hà Nguyệt vào cửa hàng mua bữa sáng cho đến khi trở về khách sạn, bước vào thang máy, đều được các fan nữ "hộ tống" suốt cả quá trình, trên đường đi liên tục hỏi thăm về những sở thích lịch trình gần đây của Cố Nhiên.

May mà khách sạn từ tầng mười lăm đến tầng cao nhất là phòng dành cho khách VIP, thang máy chỉ dành cho một người và một thẻ. Nếu không có thẻ phòng VIP đặc biệt thì không thể lên thang máy, càng đừng nói là bám theo Hà Nguyệt xem Cố Nhiên ở phòng nào.

Mấy fan nữ bất đắc dĩ nhìn Hà Nguyệt rời đi, còn nói với cậu: "Lát nữa gặp lại! Chúng em sẽ đợi anh Cố Nhiên ở tầng dưới của khách sạn."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play