Chương 93:

Nhưng em dâu bên nhà mẹ đẻ thấy bên nhà họ Hứa dường như không có động tĩnh gì, vậy mà ngày nào cũng đến khuyên nhủ, nói để sớm kết hôn với nhà họ Hứa, còn giả vờ đáng thương nói con trai đã được nhà họ Hứa đưa vào làm trong xưởng, ân huệ lớn như vậy nếu họ không trả thì công việc của con trai bà ta chắc chắn cũng không giữ được.

Hoàng Linh nghe đến đây thì thấy tức nghẹn ở ngực. Bà ấy không biết đây gọi là trói buộc đạo đức, chỉ cảm thấy em dâu và cháu trai thật sự quá không ra gì, rõ ràng mọi chuyện còn chưa chắc chắn đã vội vàng nhận lấy ân huệ của nhà họ Hứa, đến lúc đó họ nói thế nào đây?

Nhưng nhìn người nhà lần lượt đến khuyên nhủ, một mình bà ấy làm sao đấu lại được nhiều miệng lưỡi như vậy, chuyện hủy hôn đành phải tạm thời gác lại. Chỉ là trong lòng bà rất bất mãn với việc tự ý nhận công việc của nhà họ Hứa.

May mắn là lúc này con trai đã trở về, hơn nữa không biết con trai đã biết được chuyện của Hứa Văn Tài từ đâu, nói nhất định sẽ điều tra cho ra lẽ. Hai vợ chồng lúc này mới có thể tạm thời bình tĩnh lại, mọi chuyện đều phải đợi đến khi mọi chuyện sáng tỏ rồi hãy nói tiếp. Bằng không bây giờ vội vàng đi nói chuyện hủy hôn, không chỉ nhà họ Hứa không đồng ý, có lẽ còn bị nhà họ Hứa vu oan nói họ vu khống người khác, rồi đổ hết tội lỗi lên đầu con gái mình cũng không chừng!

Hoàng Linh nghĩ đến thôi đã thấy rùng mình, chuyện này nhất định phải tìm được bằng chứng, đường đường chính chính hủy hôn!

"Con gái, con cứ yên tâm chờ đi, cha mẹ và anh trai nhất định sẽ không để con chịu thiệt thòi đâu. Con dù không tin cha mẹ thì cũng phải tin anh trai chứ, hồi nhỏ con không phải thường nói anh trai là người giỏi nhất thế giới sao?"

Tâm trạng vốn đang buồn bã của Hoắc Lị Lị bỗng chốc được lời trêu chọc của Hoàng Linh làm cho vừa buồn cười vừa bất lực nhưng không thể không nói là tâm trạng đã tốt hơn đôi phần.

"Vâng, con tin cha mẹ."

"Được rồi, con đi nghỉ ngơi thêm đi, đợi anh trai con về rồi chúng ta sẽ cùng nhau bàn bạc xem nên làm thế nào."

Ba người trong gia đình nói xong, liền mỗi người đi làm việc của mình.

Còn bên nhà họ Đỗ, ngoài Đỗ Kiến Quốc biết chuyện nhà họ Hứa thì những người khác đều không biết, thậm chí sau khi trở về, mẹ Triệu Kim Hoa còn vừa giúp Đỗ Minh Nguyệt dọn dẹp phòng vừa cười vừa cảm thán.

"Chị Lị Lị nhà bên vừa rồi con cũng gặp rồi đấy. Bình thường mà hai đứa ở gần nhau thì chắc chắn sẽ trở thành chị em tốt, giống như mẹ và dì Hoàng Linh của con vậy. Chỉ tiếc là không lâu nữa chị Lị Lị sẽ phải đi lấy chồng, đến lúc đó muốn gặp chị ấy cũng không dễ dàng như vậy nữa, ôi."

Hoắc Lị Lị cũng coi như là do Triệu Kim Hoa nhìn lớn lên, bà ấy cũng rất luyến tiếc cô ấy. Nhưng con gái đến tuổi thì phải lấy chồng, bà ấy có luyến tiếc đến mấy thì cũng chỉ có thể tiễn đưa.

Nói đến chuyện kết hôn, động tác trên tay Triệu Kim Hoa khựng lại, không hiểu sao lại nghĩ đến chuyện Đỗ Kiến Quốc vừa nói với bà ấy, liên quan đến hôn ước năm xưa giữa bà ấy và Hoàng Linh. Năm đó hai chị em trước khi lấy chồng thì tình cảm rất tốt, sau khi lấy chồng lại lấy chồng ở nhà ngay bên cạnh, cả hai đều cảm thấy đây là duyên phận do trời định, vì vậy hai người quyết định sẽ thông gia, con trai hoặc con gái đầu lòng của hai người sẽ trực tiếp định oa oa thân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play