Chương 87:

Vì vừa rồi bản thân nhận nhầm người trước nên Đỗ Minh Nguyệt chủ động tiến lên nói chuyện với Đỗ Vũ Lâm để giải tỏa sự ngượng ngùng.

"Anh hai, anh đẹp trai quá."

Đỗ Vũ Lâm: "!!!"

Trên mặt không biểu lộ cảm xúc gì giống như việc được khen đẹp trai đối với hắn là chuyện bình thường nhưng chỉ có Đỗ Vũ Lâm mới biết rõ, câu khen đẹp trai này có thể nói là khen trúng tim đen hắn rồi!

Trời mới biết từ nhỏ đến lớn hắn vẫn luôn cho rằng mình mới là người đẹp trai nhất nhà. Đáng tiếc là những người khác đều cho rằng hắn trông quá ẻo lả, mắt quá to, lông mi quá dài, khuôn mặt tinh xảo như con gái, nhìn vào là thấy không đáng tin cậy, không bằng anh cả đĩnh đạc, cứng cỏi, thậm chí còn không bằng em trai thứ tư mềm mại, đáng yêu!

Đỗ Vũ Lâm tức quá, dứt khoát ngày nào cũng ra ngoài chạy, đội nắng hè hơn ba mươi độ phơi nắng, cuối cùng cũng khiến cho làn da đen đi một chút, lúc này mọi người mới thấy hắn có khí chất đàn ông.

Không ngờ lại có người có thể thưởng thức vẻ đẹp trai của hắn. Đỗ Vũ Lâm thậm chí còn muốn thổi tung mái tóc mái trên trán nhưng lại sợ mình không đủ uy nghiêm của anh hai. Vì vậy cuối cùng hắn chỉ có thể gật đầu một cách bình tĩnh nhất có thể, nói:

"Bình thường thôi."

Đỗ Minh Nguyệt không biết rằng trong lòng hắn đã vui mừng đến mức sắp bay lên trời, chỉ thấy anh hai thật khiêm tốn. Với nhan sắc này của hắn mà ở thời hiện đại thì chắc chắn là một nam thần có thể mê hoặc một đám thiếu nữ, ra mắt ở vị trí trung tâm cũng không phải là không thể.

Chỉ là cô đã quên mất rằng thẩm mỹ của quần chúng thời đại này thiên về khuôn mặt vuông vắn, chính trực, cương nghị.

Trong tâm trạng vui vẻ, Đỗ Vũ Lâm đã sớm quên mất trước đó mình còn muốn nói sẽ xem xem Đỗ Minh Nguyệt có bản lĩnh gì mà có thể nhanh chóng chiếm được cảm tình của bố và anh cả như vậy, còn chủ động nói với Đỗ Minh Nguyệt:

"Khụ, dầu con hàu dùng hết thì nói với anh, lúc đó anh sẽ mua cho em."

Đỗ Minh Nguyệt đương nhiên là ngoan ngoãn gật đầu, thấy anh hai cũng rất dễ gần, lúc này cô mới hoàn toàn yên tâm.

Còn về chuyện Đỗ Kiến Quốc trước đó nói trong nhà còn có một em trai thứ tư mười sáu tuổi đang học cấp ba, hiện không có ở nhà, chắc là ở trường. Nhưng chỉ cần em trai thứ tư không phải là loại kỳ quái như Lâm Tiểu Soái thì cô đều có thể chấp nhận.

Rất nhanh, Đỗ Kiến Quốc và Đỗ Vũ Kỳ đã thu dọn hành lý xong đi ra, thấy còn một lúc nữa mới ăn cơm, sau khi hỏi ý kiến Đỗ Minh Nguyệt, Đỗ Kiến Quốc và những người khác liền dẫn Đỗ Minh Nguyệt đi xung quanh để làm quen đường xá.

Lúc này khoảng sáu giờ chiều, đội đã tan làm được một lúc, mọi người đều ở nhà ăn cơm tối, trên đường hai bên làng có không ít người vừa ăn vừa trò chuyện, mà chủ đề trò chuyện đều là chuyện cô gái nhà họ Đỗ.

Kết quả là đột nhiên nhìn thấy người trong cuộc đi tới, mắt mọi người đều không chớp được.

Cô gái này trông thật xinh đẹp! Miệng anh đào, mày lá liễu, làn da còn trắng như phát sáng, đôi mắt to tròn trong veo, những chàng trai trẻ đối mắt với cô đều đỏ mặt, tay cầm đũa cũng không động đậy.

Đỗ Kiến Quốc chú ý đến ánh mắt của mọi người, vừa tự hào vừa có chút đề phòng. Con gái còn nhỏ, ông ấy không nỡ để con gái lấy chồng sớm như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play