[TN70] Nữ Phụ Pháo Hôi Gả Cho Quân Nhân, Nghịch Mệnh Phản Công

Chương 57


3 tuần

trướctiếp

Sau khi về đến nhà, Tô Mạt gom bánh bao nhân thịt nấm đã hấp chín lại, cho vào không gian, bản thân ăn hai cái lót dạ, xem như giải quyết xong bữa tối. Kế tiếp, cô xuống bếp, rửa nồi đun nước, lại nhân lúc trời vẫn còn sáng mà chạy ra giếng, gánh mấy thùng nước về đổ đầy chum nước trong bếp.
Chờ nước sôi, Tô Mạt dùng nước nóng tắm rửa sạch sẽ, sau đó đổ đi, lại thuận tay giặt luôn bộ đồ dơ mới thay ra. Xong xuôi, cô trở lên nhà, châm đèn dầu. Đầu tiên, cô đóng kín cửa sổ nhìn ra phía sau nhà, lại lấy từ không gian ra tấm màn mà lúc trước vì không biết nên lỡ làm quá dày, treo lên trên cửa sổ cạnh giường đất trong phòng ngủ.
Tiếp đó, cô móc ra một chiếc đèn bàn tích điện, bật đèn lên, rồi bước ra ngoài xem có tia sáng nào lọt qua tấm rèm không. Sau khi xác nhận ánh sáng không xuyên qua được, Tô Mạt mới quay vào trong, đóng kín toàn bộ cửa sổ lẫn cửa ra vào, lại lấy thêm một chiếc đèn nữa, bật mở, chớp mắt một cái cả căn phòng đã sáng bừng lên.
Tô Mạt thở phào, cuối cùng cũng không cần trải qua cuộc sống tối lửa tắt đèn nữa rồi. Cô nghỉ ngơi một lúc, lại vội vàng tháo tấm chăn mà mình vừa may xong mấy hôm trước ra, lôi ruột chăn ra ngoài, thay bằng ruột chăn mà cô mang tới từ tận thế, rồi may lại như cũ.
Về phần cái vỏ chăn bị thay ra, cô không vứt mà nhồi ruột chăn từ vải thô cũ vào, sau đó may lại. Thoạt nhìn không quá đẹp, nhưng có vậy thì đặt ngoài chuồng bò mới không bị lấy mất, với cả đủ giữ ấm là được.
Tương tự, cô lại dùng vải thô cũ ghép thành tấm nệm, sau đó vá lại với nhau, vậy là đã có nệm để dùng cho chuồng bò bên nhà cha mẹ rồi. Kế tiếp, cô lại lấy ra một tấm nệm mỏng hơn để lót giường đất trong nhà mình.
Có điều sự khác biệt giữa nệm bây giờ và nệm thời sau này vô cùng lớn, Tô Mạt chỉ đành lôi ga giường in hoa mình mua ở hợp tác xã mua bán ra, lại chắp thêm vài mảnh vải thô cũ với nhau, làm thành ruột cho tấm nệm. Thế này thì không cần lo bị người khác phát hiện nệm cô nằm không giống với những loại khác.
Ga giường in hoa kia đã được cô giặt giũ sạch sẽ lúc còn ở viện thanh niên trí thức rồi.
Chờ tới khi may xong, Tô Mạt nhìn số vải thô cũ không còn dư lại bao nhiêu, thoáng cười khổ. Không có kinh nghiệm đúng là rắc rối, xem ra phải đi mua thêm một cây vải thô cũ nữa, chứ không còn chẳng đủ để làm cho mỗi người một cái áo bông.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp