Thập Niên 60: Mang Theo Hệ Thống Phát Sóng Làm Giàu

Chương 347: Cầu Xin Giúp Đỡ


2 tuần

trướctiếp

 
Trương Trăn Trăn đi theo sau lưng bà ta, cô ta không muốn buông tha chủ đề vừa rồi: “Mẹ, có đôi khi con nghĩ có phải mẹ hận con không? Từ nhỏ, tim con đã không tốt, vừa chữa bệnh cho con khiến mẹ phải lo lắng hết lòng. Thế nhưng số con lại cực kỳ may mắn, chẳng những được chữa khỏi bệnh mà trong số tất cả con cái của nhân viên làm việc ở nước ngoài, chỉ có một mình con vẫn một mực ở nước ngoài, đồng thời còn được nhận một công việc mà nhiều người mơ ước. Em trai không may mắn, nếu so sánh với em ấy thì vận may của con hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi. Mẹ, hễ là người có tư tưởng trọng nam khinh nữ sẽ nhìn con rất chướng mắt. Mẹ đối xử với con không tệ nhưng có một số việc mẹ khiến con không dễ chịu, rốt cuộc mẹ suy nghĩ thế nào? Cha của con hỏi rất đúng, nếu người bị bắt cóc là con, mẹ có lo lắng, sốt ruột cho con giống như với em trai không?”
Con trai sống chết thế nào còn chưa biết, hai ngày nay Trương Thu Ca đã sắp bước đến bờ sụp đổ nồi, con gái còn không buông tha bà ta khiến bà ta bộc phát, rút mặt nạ người mẹ hiền lạnh, thấp giọng, tức giận nói với Trương Trăn Trăn: “Đúng vậy! Tôi thật sự hy vọng người bị bắt cóc chính là cô, rõ ràng đây là chuyện do cha cô gây ra, dựa vào cái gì lại khiến con trai của Tạ Viễn phải gánh chịu? Cha nợ con trả, cô muốn tiền của ông ta thì phải trả giá, dùng mạnh của cô mà trả. Cô đừng cho rằng tôi không biết trong lòng cô đang tính toán điều gì, từ lâu cô đã muốn phản bội, cầm tiền bỏ chạy một mình. Cô có từng nghĩ hậu quả mà cô bỏ chạy không? Ba người chúng tôi sẽ bị liên lụy, sẽ gặp phải xui rủi thế nào không? Trái tim của cô vô cùng xấu xa, trời sinh đã lạnh lẽo, không phải phẫu thuật là có thể trị khỏi. Có đôi khi tôi cũng nghĩ rốt cuộc cô có phải là con gái ruột của tôi không?”
Con phố dài rộng lớn, trời tối nên chỉ có vài chiếc xe qua lại, Trương Thu Ca không hề kiêng kỵ mà nói ra suy nghĩ trong lòng mình, sau khi nói ra bà ta lại không hề cảm thấy hối hận.
Oán hận chất chứa càng nhiều khiến người ta nóng lòng tìm lối trút ra, do con gái đã chủ động trêu chọc bà ta thì đừng trách bà ta dùng lời nói làm tổn thương lòng người. Trương Thu Ca không thèm nhìn đến biểu cảm trên mặt con gái mà quay người rời đi.
Bây giờ bà ta chỉ quan tâm đến sống chết của con trai.
Đứng dưới ánh đèn đường, vẻ mặt Trương Trăn Trăn rất khó miêu tả, nếu như Tăng Yến Ni có ở đây, chắc chắn cô sẽ cảm thán tạo hóa thần kỳ một lần nữa, vẻ u ám trên mặt Trương Trăn Trăn giống Bạch Niệm Chi như đúc. Chỉ chốc lát sau, chút khác biệt cuối cùng trên mặt biến mất không thấy gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp