[Zhihu] Mạt Thế Biến Dị Thú Hoá Toàn Thế Giới

Chương 1


4 tuần


1.
Mở mắt ra, tôi thấy mình đang ngồi trước bàn học.

m thanh xươn.g cổ bị bạn thân cắn nát vẫn còn vang vọng trong tai.

Toàn thân tôi run rẩy, nghĩ rằng chuyện vừa xảy ra chỉ là một cơn ác mộng.

Đột nhiên, âm thanh lạnh lùng quen thuộc lại vang lên trong đầu:

"Quá trình thú hóa toàn cầu sắp bắt đầu, sau khi đếm ngược mười lăm phút kết thúc, tất cả mọi người sẽ biến thành loài động vật vừa ăn."

Trên màn hình máy tính trước bàn học, hàng loạt tin nhắn trong nhóm nhảy ra.

"Cmn, cái quái gì thế này? Ai đầu têu trò gì vậy, hôm nay đâu phải ngày cá tháng tư ?"

"Quá trình thú hóa gì thế? Các cậu cũng nghe thấy à? Người biến thành loài động vật vừa ăn à, đùa à!"

"Cười c.h.ế.t mất, tôi nói ra các cậu không tin, vừa nãy trong suất ăn của tôi có một con ruồi, các anh em chờ tôi biến thành người ruồi đi cứu thế giới nhé."

Mọi người đều không để ý, nghĩ rằng đó là ảo giác, hoặc có người dùng loa phát thanh để đùa.

Chỉ có tôi đờ đẫn nhìn màn hình trong hai giây, khó khăn nuốt nước bọt, rồi bật dậy như bị điện giật, điên cuồng tìm kiếm mọi thức ăn có trong phòng.

Tôi biết điều này là thật, sau mười lăm phút, có người sẽ biến thành thỏ ăn cỏ, có người sẽ biến thành lợn béo chạy loạn khắp nơi.

Trật tự loài người sụp đổ, nền văn minh khoa học bị diệt vong, cảnh tượng tàn khốc của kẻ mạnh ăn kẻ yếu, nuốt chửng nhau để tiến hóa sẽ xuất hiện.

Tôi sờ cổ, lo lắng, tay vẫn là hình dạng con người, chưa biến thành cánh đầy lông vũ.

Lần trước, cũng với giọng nói trong đầu nhắc nhở, đếm ngược mười lăm phút bắt đầu, tôi và hầu hết mọi người đều không để ý, kết quả là vì ăn gà nướng New Orleans trong bữa trưa, tôi biến thành loài gà ở đáy chuỗi thức ăn.

Thành phố loạn cào cào hết cả lên, những con người đột nhiên biến thành thú không thể điều khiển máy móc, ta.i nạ.n xe liên tiếp xảy ra trên đường, máy bay rơi, lửa khói bốc lên khắp nơi.

Tôi, biến thành gà, đập cánh chạy trốn trong thành phố hỗn loạn, trốn tránh đủ loại nguy hiểm, khổ sở lắm mới tìm được bạn trai ở khu bên cạnh.

Suốt quãng đường, tôi đoán đủ thứ xem bạn trai Hứa Mục sẽ biến thành gì, miễn không phải loài động vật cấp thấp nhất, tôi có thể nương tựa anh ấy để cùng sống sót trong thế giới thú hóa.

Dù anh ấy có biến thành lợn, tôi cũng không bỏ anh, không ngại có một tình yêu vượt loài.

Không ngờ, khi mở cửa, Hứa Mục vẫn giữ nguyên hình dáng con người, không thay đổi chút nào.

Tôi kinh ngạc kêu lên "Cục ta cục tác".

Người bị thú hóa mất khả năng nói, có thể giao tiếp qua sóng não.

Hứa Mục thấy tôi biến thành gà, ánh mắt lóe lên sự ngạc nhiên, anh ta túm cổ tôi nhấc lên mang vào phòng.

Trong phòng, tôi thấy một người - bạn thân Phương Hoan, cô ấy cũng giữ nguyên hình dạng con người, không thay đổi.

Cô ấy mặc áo ngủ dây mảnh, nằm trên giường của Hứa Mục, dù tôi là gà cũng nhận ra trước khi thú hóa họ đã xảy ra chuyện gì!

Dù tôi thành gà, nhưng họ thật sự không phải con người!

2
Tôi đập cánh loạn xạ, định mổ ch.ết Phương Hoan đang ưỡn ẹo nằm trên giường.

Phương Hoan mặt mày kỳ lạ, nhìn tôi kỹ rồi hỏi thử:

"Có phải... Diêu Diêu không?"

"Cục cục cục..." Tôi kêu lên.

Phương Hoan lạnh mặt bảo Hứa Mục:

"Thả cô ấy ra, em b.óp c.ổ cô ấy thế này, cô ấy khó chịu lắm."

Hứa Mục nhếch miệng, cười quỷ dị.

"Cô ấy đã biến thành gà rồi, chúng ta vẫn là người, Hứa Mục, anh không thể có tình cảm với một con gà chứ? Muốn nuôi cô ấy làm thú cưng à? Em không đồng ý!"

Qua cuộc trò chuyện, tôi biết Phương Hoan và Hứa Mục không biến thành thú, mà hoán đổi cơ thể.

Con người cũng tính là động vật cao cấp!

Má.u trên mảnh giấy dưới đất xác minh suy nghĩ của tôi.

'Phương Hoan' mím môi, mặt khó chịu:

"Dù sao Diêu Diêu cũng là bạn gái anh, là bạn thân của em, em thả cô ấy ra đi!"

'Hứa Mục' nhìn ra ngoài cửa sổ nhìn thấy khung cảnh đường phố hỗn loạn, tay túm cổ tôi vung vẩy lên xuống thật mạnh rồi lạnh lùng nói:

"Cô ấy là gà, thả ra cũng không sống lâu. Thà ăn cho no bụng, còn tăng được điểm tiến hóa, tồn tại lâu hơn trong thế giới thú hóa này."

Nghe 'bạn thân' nói vậy, tôi cố gắng vùng vẫy cơ thể để mổ tay cô ta.

Ngón tay "Hứa Mục" bị chảy máu, cô ta tức giận nhổ trụi lông tôi.

Lông vũ dính má.u bay khắp phòng, tôi đau đớn kêu toáng lên.

Bạn trai trong cơ thể Phương Hoan ban đầu còn muốn ngăn cản, nhưng khi ngửi thấy mùi máu, mắt hắn ta đỏ lên, đờ đẫn trong chốc lát, như ma cà rồng bị m.á.u mê hoặc, đi đến bên 'Hứa Mục', dùng ánh mắt thèm thuồng nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống.

Cảnh cuối cùng tôi có thể nhìn thấy là họ tiến lại gần, bạn thân trong cơ thể bạn trai ngoác miệng, lộ ra hàm răng trắng nhọn, cắ.n đứt c.ổ tôi.

Cuộc đời ngắn ngủi của tôi kết thúc trong tay hai người họ.

3.
Tôi lao đầu vào dọn dẹp tủ lạnh, chọn mọi loại thịt có thể ăn.

Thịt cừu, thịt bò...

Biến thành bò, cơ thể to lớn, sống tạm một thời gian, không dễ bị nuốt chửng.

Nhưng ít khả năng tấn công, khó mà sống sót trong thế giới thú hóa.

Biến thành sư tử, hổ, động vật đầu chuỗi thức ăn, rõ ràng là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng tôi không còn nhiều thời gian nữa, nếu đi đến sở thú cắn sư tử, hổ cũng không khả thi cho lắm.

Không đúng, nếu tôi giữ nguyên hình dáng và trí thông minh con người thì mới là lựa chọn tối ưu.

Tổ tiên chúng ta đã mất hàng vạn năm tiến hoá và chiếm lĩnh Trái Đất, đứng đầu chuỗi thức ăn, là động vật thông minh nhất thì sao phải xoắn !

Tôi nheo mắt, trong lòng đã có lựa chọn.

Đừng trách tôi nha, thời kỳ mạt thế dí đến đ.í.t rồi, người không vì mình thì trời tru đất diệt thôi !

Trước khi vội vàng đến trường, tôi order hai suất gà rán, một cho Hứa Mục, một cho Phương Hoan, để họ cũng nếm thử cảm giác biến thành gà, bị động vật ăn thịt rượt đuổi.

4.

Còn tám phút đếm ngược.

Trên đường đến trường, tôi lấy điện thoại nhắn tin cho trùm trường thể dục Chu Yến.

"Anh đẹp trai, em có chuyện gấp cần gặp anh! Chúng ta hẹn nhau chỗ nào đó được không?"

Chu Yến không trả lời.

Tôi phát đi.ên.

"Anh không yêu em nữa à? Anh đỗ trường thể dục thoải mái rồi, để em một mình ở nông thôn nuôi hai đứa nhỏ.

Em còn giữ ảnh cơ bụng của anh đây nè, tốt nhất là anh nên biết điều, đừng để biến thành 'gà' rồi mới quay lại cầu xin em thì không kịp đâu đấy."

<.>
Kiếp trước, Chu Yến biến thành loài nào thì tôi cũng không biết.

Chậc, nghĩ đi nghĩ lại, thật lãng phí thân hình vai rộng eo thon, cơ bắp săn chắc của anh ấy, thà để cho tôi thì có phải có lợi hơn bao nhiêu không.

Anh ta trả lời cộc lốc : "?"

Và gửi kèm theo vị trí, muốn dạy tôi một bài học.

Tôi theo vị trí chạy đến võ đường Taekwondo nơi Chu Diễn thường tập luyện, bây giờ thì chỉ còn lại năm phút.

Võ đường đông đúc, nhiều anh chàng mặc đồng phục Taekwondo đầy hormone nam tính ra vào, rõ ràng họ không tin chuyện thú hóa toàn cầu sắp xảy ra.

Chu Yến đang làm giáo viên dạy học part-time tại đây.

Tôi nhìn qua cửa kính thấy anh ấy, như muỗi ngửi thấy mùi m.áu, lập tức lao vào.

<.>
Anh ấy mặc đồng phục Taekwondo trắng, cắt tóc ngắn, cằm sắc lẹm đẫm mồ hôi, cổ áo hơi mở lộ ra cơ bắp săn chắc màu mật ong.

Tôi nuốt nước bọt, ôi mẹ của con ơi, trông còn "ngon" hơn thịt bò cuộn nữa?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play