Cơ Trưởng, Anh Hôn Em Đi

Chương 12: Không cần giả bộ, đều là người một nhà


2 tuần

trướctiếp

Trong phòng bếp có lắp tivi nên hai người vừa ăn vừa xem tin tức buổi sáng , nhàn nhã mà bình yên đến lạ thường , Lục Cửu Ân ăn chậm chạp , dẫu biết bữa sáng này là Hắc Kình Hạo chính tay làm nhưng cô lại chả có chút khẩu vị cứ ăn cho có .
Nhận ra sự khác thường của Lục Cửu Ân , Hắc Kình Hạo cau mày chuyển tầm nhìn , không mở miệng hỏi mà quan sát Lục Cửu Ân một lúc .
" Phiền phức , em khóc à ?".
Miếng trứng được Lục Cửu Ân múc lên rơi một phát xuống đĩa , cô gái có chút hoảng loạn khi bị nhắc đến vấn đề này , hai tay che đi đôi mắt của mình , cười :" Hạo , anh nhìn nhầm rồi , hôm qua em ngủ muộn ."
Khác lạ như thế mà bảo anh không nhận ra thì anh không phải Hắc Kình Hạo . Bàn tay lớn cầm lấy hai tay của Lục Cửu Ân tách hai tay cô ra khỏi khuôn mặt , một bộ mặt đỏ ửng hết sức đáng thương hiện ra , nước mắt cũng rơi lã chã .
Khuôn mặt này như hù doạ đến Hắc Kình Hạo vì anh chưa từng thấy Lục Cửu Ân khóc bao giờ , trong trí nhớ của anh , Lục Cửu Ân anh biết chỉ có cười và cười , cười ngốc nghếch , cười hồn nhiên như đứa trẻ nhỏ mà lại thu hút vô cùng . Cô cười như quên tất cả mọi thứ xung quanh , như thế giới này toả sáng chỉ bằng chính nụ cười của cô .
Nhưng hôm nay , cô gái này đã khóc làm cho anh có chút đau lòng muốn an ủi vỗ về . Lần đầu tiên anh dỗ dành một người nào đó .

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp