Có Thời Hạn

Chương 12: Nếu tất cả các đề thi đều đơn giản giống đề toán có phải tốt không


3 tuần

trướctiếp

Vừa rồi vẫn còn nằm bò trên bàn bày ra bộ dáng bán thân bất toại, Sầm Bắc Đình lập tức ngồi dậy, giữ chặt khuỷu tay Hứa Hân, cực kỳ chân chó năn nỉ nói: "Đừng làm vậy nha, Hân ca, tôi sai rồi, thật sự biết lỗi rồi, tôi đảm bảo không nhìn cậu nữa, được không?"
"Thật ra tôi bị cận thị, vừa nãy nhìn đến nửa ngày cũng không nhìn rõ cái gì"
Cậu giả trang thành người mù, hai tay vẫy loạn trong không trung "Hứa Hân, cậu ở đâu?"
Hứa Hân không để ý tới cậu, cậu lại mở bàn tay ra, che kín đôi mắt, "Như vậy có được không? Tôi thật sự không nhìn thấy gì hết......"
Hứa Hân cuối cùng cũng không thể coi cậu là không khí, thậm chí cảm thấy có chút buồn cười "Vậy cậu cứ che kín mắt như vậy đến hết tiết học luôn đi"
"Ai..." Sầm Bắc Đình thật sự lấy tay che mắt.
Mắt cậu nhắm lại, tay đặt trên bàn quơ loạn lung tung "Bút của tôi ở đâu? Cậu có thấy bút của tôi không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp