Thiệu Tuyền một mình ở lại buổi tiệc, hơi chán chường. Anh ta không muốn nếm thử những món tráng miệng ngọt đến phát ngấy nữa, cũng chẳng thèm xã giao với các diễn viên khác đến trò chuyện. Thế là anh ta cầm lấy cái khay Cừu Dịch để lại từ nãy, gắp vài món bánh ngọt, lấy cớ đi tìm Cừu Dịch để "cho ăn", lo lắng đi lòng vòng khắp phòng tiệc khách sạn, muốn bàn thêm với hắn về chuyện Thẩm Lương.

Thiệu Tuyền trong lòng ấm ức, cứ nghĩ đến chuyện Thẩm Lương là thấy khó chịu từ đầu đến chân, cũng chẳng biết nên vui vì sức hấp dẫn "không phân biệt giới tính" của mình, hay nên buồn vì có đàn ông thích mình nữa.

...Mình có giống con gái chỗ nào đâu chứ?

Thiệu Tuyền là một tên thẳng như thép, bản năng đàn ông khiến anh ta từ chối tưởng tượng cảnh hai gã đàn ông "đấu kiếm", nên tự lừa mình dối người rằng chắc Thẩm Lương thấy anh ta giống con gái nên mới thích.

Hoặc là...

Trong lòng Thẩm Lương, thực ra chính gã mới là "nữ"?

...Thẩm Lương hoàn toàn không biết, mình đã bị Thiệu Tuyền bôi nhọ danh dự một lần nữa rồi.

Thiệu Tuyền trầm ngâm, đồng thời, anh ta cũng chợt nghĩ đến chuyện của Cừu Dịch và Đoạn Ứng Hứa.

Giữa Cừu Dịch và Đoạn Ứng Hứa, ai là "nữ" nhỉ? Thiệu Tuyền bắt đầu dùng tư duy đàn ông thẳng đuột của mình để suy ngẫm mối quan hệ giữa Cừu Dịch và Đoạn Ứng Hứa.

Thiệu Tuyền thử tưởng tượng cảnh Đoạn Ứng Hứa mặc đồ con gái.

Đoạn Ứng Hứa trông văn nhã tuấn tú, tuy không phải kiểu đàn ông cơ bắp nam tính bùng nổ, nhưng cũng chẳng có chút gì gọi là nữ tính cả.

Thiệu Tuyền chỉ cần tưởng tượng cảnh Đoạn Ứng Hứa mặc váy, thay quần tây trong đầu thành váy công sở, là đã không nhịn được cười ha hả.

Sau đó, anh ta lại tưởng tượng cảnh Cừu Dịch mặc đồ con gái.

...Thiệu Tuyền rùng mình, bị tưởng tượng của mình dọa cho một trận.

Cừu Dịch có khuôn mặt đoan chính đẹp trai, lại còn có đôi mắt sắc bén rất có sức công kích, mặc đồ con gái trông chỉ thấy kỳ cục.

Để trung hoà bớt sự công kích của Cừu Dịch, Thiệu Tuyền tưởng tượng để tóc Cừu Dịch dài ra một chút.

Tóc vừa dài ra, khí chất của Cừu Dịch lập tức có chút thay đổi vi diệu.

Thiệu Tuyền lại tưởng tượng đổi trang phục cho Cừu Dịch, làm mềm mại đường nét gương mặt và đường cong cơ thể, tiện thể làm Cừu Dịch thấp đi một chút.

Trong ý thức của anh ta, hình ảnh Cừu Dịch đã biến thành một nhân vật trung tính mặc quân phục đen, có đôi mắt phượng sắc sảo, tóc bạc dài xoã sau lưng.

Anh ta tặc lưỡi, bỗng kinh ngạc phát hiện ra hình dạng này của Cừu Dịch trông cũng rất ra gì và này nọ.

Thiệu Tuyền bất ngờ phát triển sở thích mới, lại tưởng tượng thêm một Đoạn Ứng Hứa bên cạnh Cừu Dịch trong đầu.

Để phù hợp với trang phục của Cừu Dịch, anh ta cũng "cải tạo" Đoạn Ứng Hứa một phen, biến anh thành một tội phạm kinh tế đeo kính, dù mặc quần áo tù nhân nhưng vẫn giữ vẻ kiêu ngạo.

Thiệu Tuyền thấy thú vị, nhất thời không nhận ra mình dường như đang tiến thẳng trên một con đường kỳ lạ nào đó, tiếp tục thêm thắt cốt truyện cho phiên bản cai ngục Cừu Dịch và tù nhân Đoạn Ứng Hứa.

Đang sáng tác hăng say, anh ta vô thức đi đến hành lang khách sạn.

Lúc này, cánh cửa một phòng nghỉ bên trái phía trước Thiệu Tuyền đột nhiên mở ra từ bên trong, Cừu Dịch và Đoạn Ứng Hứa lần lượt bước ra khỏi phòng, chạm mặt Thiệu Tuyền đang đi ngang qua.

"Quyển Quyển?" Cừu Dịch hơi ngạc nhiên gọi tên Thiệu Tuyền, có vẻ không ngờ hắn và Đoạn Ứng Hứa lại gặp Thiệu Tuyền ở cửa phòng nghỉ.

Cậu ta không phải đang ở bên bàn đồ ngọt ăn uống sao?

Thiệu Tuyền đang cầm khay: "..."

Thiệu Tuyền liếc nhìn Cừu Dịch.

Mặt đối phương hơi ửng đỏ. Dù cổ áo len cao che gần hết cổ, nhưng vẫn có thể thấy lấp ló một vết đỏ đáng ngờ ở phần lộ ra ngoài.

Mái tóc trắng ngắn trên đầu Cừu Dịch lúc này có phần rối bời. Vì mồ hôi thấm qua vầng trán, vài sợi tóc dính bết lên trán, trông như vừa được vớt lên từ dưới nước, lạ kỳ thay lại toát lên vẻ gợi cảm khó tả.

Còn tình trạng của Đoạn Ứng Hứa thì còn tệ hơn cả Cừu Dịch. Mặc dù vẻ mặt anh vẫn lạnh lùng kiệm lời như thường lệ, nhưng cổ áo sơ mi bên dưới bộ vest đã xộc xệch mở toang, để lộ cái cổ thon dài chi chít những vết đỏ. Những vết đỏ đó lan từ cổ xuống dưới, thậm chí còn lan đến tận xương quai xanh, rồi xuống cả những chỗ bị áo sơ mi che khuất.

Thiệu Tuyền: "..."

Khi nhận ra Cừu Dịch và Đoạn Ứng Hứa đều là những gã đàn ông chính hiệu, Thiệu Tuyền suýt chút nữa thì ngộp thở tại chỗ.

Hơi thở của Đoạn Ứng Hứa có phần không ổn định. Anh vốn đã có chút thù địch với Thiệu Tuyền, giờ lại càng trầm giọng đuổi khéo: "... Tránh ra."

Thiệu Tuyền vội vàng run rẩy nhường đường cho hai người.

Đoạn Ứng Hứa nắm tay Cừu Dịch, vội vã kéo hắn đi về phía thang máy khách sạn, dường như định rời khỏi khách sạn để làm gì đó, hoặc cũng có thể là đi thẳng lên tầng trên, chiếm dụng bất kỳ phòng nào.

Cừu Dịch thì bình tĩnh hơn anh nhiều, chỉ cười bảo: "Đừng vội thế, còn nhiều thời gian mà."

"Ừm..." Đoạn Ứng Hứa bình tĩnh lại đôi chút, ngoan ngoãn đáp lời Cừu Dịch.

Thiệu Tuyền đứng chôn chân tại chỗ, ngây người nhìn theo Cừu Dịch và Đoạn Ứng Hứa nhanh chóng rời đi.

Tuy anh chàng là một thanh củi thẳng băng, nhưng thẳng không có nghĩa là Thiệu Tuyền chẳng hiểu gì. Không ăn được thịt lợn thì cũng từng thấy người ta ăn thịt lợn trên mạng, Thiệu Tuyền đâu phải đồ ngốc, kết hợp với mối quan hệ vợ chồng hợp pháp của Cừu Dịch và Đoạn Ứng Hứa, anh ta lập tức hiểu được chuyện gì đã xảy ra giữa hai người.

Chỉ là Thiệu Tuyền vẫn thấy khó tin được.

Dù sao trong ấn tượng của anh ta, Đoạn Ứng Hứa luôn là hình mẫu kiềm chế bản thân, lãnh cảm, thậm chí anh ta còn nghĩ đối phương chẳng có bất kỳ dao động cảm xúc nào.

Còn Cừu Dịch... Thiệu Tuyền thực sự không thể tưởng tượng ra bộ dạng động tình của hắn.

Đợi đến khi hai người bước vào thang máy, hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của Thiệu Tuyền, anh ta mới chợt nhận ra điều gì đó, vội vàng gọi điện cho trợ lý.

Điện thoại mãi mới được kết nối: "...Quyển Quyển?"

Thiệu Tuyền giật mình: "Sao cậu lại gọi tôi là Quyển Quyển giống Cừu Dịch vậy?"

"Cái biệt danh này không phải rất dễ thương sao?" Trợ lý thắc mắc, "À đúng rồi, anh Thiệu gọi điện cho em có chuyện gì vậy?"

Thiệu Tuyền không dám nói rằng cái biệt danh này khiến anh ta bị PTSD.

"Là thế này..." Thiệu Tuyền đang cố sắp xếp lại ngôn từ.

Trợ lý nhanh nhẹn tự hỏi tự đáp: "Anh lại đổi quần với người ta, rồi bị bắt quả tang, giờ đang trốn trong nhà vệ sinh gọi điện cho em phải không?"

"..."

Thiệu Tuyền muốn đuổi việc tên trợ lý này hết sức.

"Rốt cuộc chuyện gì vậy?"

Thiệu Tuyền thở dài: "Chuyện tôi sắp nói, cậu đừng có sợ nhé."

Trợ lý suy nghĩ một lúc rồi đáp: "Nếu em nói em sẽ sợ thì anh sẽ không nói nữa phải không?"

Thiệu Tuyền lý sự: "Không."

Trợ lý: "..."

Thiệu Tuyền nói với giọng rung động: "Tôi đã phát hiện ra lý do thực sự vì sao bạn trai của Cừu Dịch lại kết hôn với anh ấy rời! Hắn ta chỉ thèm khát thân thể Cừu Dịch thôi! Hắn ta đê tiện quá!"

Ai ngờ hai người này lại làm chuyện đó ngay tại buổi tiệc chứ!

Thiệu Tuyền cảm thấy hành vi này thật sự quá không lành mạnh.

Trợ lý ngáp một cái: "Có nhu cầu sinh lý chẳng phải là chuyện bình thường sao? Nếu không thèm khát thân thể nhau thì chẳng phải là thái giám rồi sao?"

Thiệu Tuyền: "..."

Anh ta cảm thấy lời trợ lý nói hơi có lý, nhưng suy ngẫm lại thì cũng giống như đang nói nhảm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play