Khi bị cuốn xuống biển, An Nhiên hoàn toàn choáng váng. Một giây

trước hắn còn đang ôm một con gấu rồi lông xù năm ở trên giường lớn

thoải mái duỗi người, giây tiếp theo liền chết ngạt. Cơn đau đến quá đột

ngột, An Nhiên thậm chí không còn kịp để suy nghĩ. Dòng nước biển di

chuyển với tốc độ cao lạnh như băng, đập vào mặt, vào người và người

hần như một nhát búa nặng nề, toàn thân không nơi nào không đau. và

hơn nữa ngực hắn như muốn nổ tung vì ngạ thở làm cho hắn phản xạ

mở miệng ra, nước biển lập tức tràn vào miệng và tràn vào khí

quản ... Hắn nhớ mình biết bơi, nhưng trong dòng nước cuồn cuộn như

vậy, dù kỷ thuật bơi có tốt đến đâu cũng vô dụng, chưa kể lúc này tứ chi

thiếu oxy trầm trọng không thể làm gì khác hơn là co giật yếu ớt. Bị bao

trùm bởi sự ngột ngạt bao trùm, nghe tiếng bước chân của thần chết, An

Nhiên vừa vùng vẫy theo bản năng vừa nghiến răng nghiến lợi: Nếu phải

nhất định phải chết, ngươi a! có thể đến nhanh hơn không? Mau đi đón

thiếu gia đi, khó chịu quá, khó chịu quá ... Tuy nhiên, trong khoảnh khắc

tiếp theo, Hắn giống như một con cá heo, đã nhảy ra khỏi biển và “bay”

lên trời. An Nhiên phun ra một ngụm nước, không khí trong lành tràn vào

trong cơ thể ... Chưa kịp vui mừng đã nhìn rõ tình cảnh của mình. Hóa ra

không phải biến động mà là chính hắn. Một dây cứu sinh dài trói chân hắn lại và kéo hắn "bay" trên bầu trời như một cánh diều. Bên kia dây

cứu sinh là một chiếc du thuyền cao tốc, có một người đàn ông đang

đứng trên du thuyền, vui vẻ nhìn hắn " biểu diễn ". Trước khi An Nhiên kịp

nhìn thấy có bao nhiêu người, Hắn lại lao mình xuống nước một lần

nữa. Rõ ràng, tư thế xuống nước của hắn ta rất không chuẩn, cứ thế này,

xương cốt trên toàn thân dường như bị chấn động, nội tạng đều

động. Một giây tiếp theo, hắn lại bị kéo xuống nước và bị nhấn chìm bởi

biển cả vô biên... Tranh thủ lúc lên khỏi mặt nước, hắn ta bắt chước

dáng vẻ của một anh hùng điện ảnh và muốn cúi xuống túm lấy sợi dây

trên chân, sau hai lần thử sức, hắn ta đã khôn ngoan từ bỏ.

======

Rõ ràng, kiểu hành động với độ khó cao này là Không thích hợp với một người chiến đấu thuộc hàng gà mờ như hắn ta, nếu bình thường trên giường hắn còn gặp bụng được vài cái nhưng với hiện thực kích thích như thế này thì nửa cái hắn cũng chịu. An Nhiên, một lòng làm trạch nam ăn no và chờ chết, không bao giờ tưởng tượng rằng một ngày mình sẽ chơi trò chơi lướt sóng thú vị, và hần ấy là một "ván lướt sóng". Đau đớn, ngột ngạt, lạnh lẽo ... vô tận, vô bờ bến. Sống và chết. (hệ thống. 】 Ngoài tiếng sóng biển và động cơ, Hẳn không nghe thấy gì. Khệ thống! 】 Thức hải như một khoảng đen tỉnh mịch.Ừ Ừ. Nhằm chặt mắt và miệng, dùng cánh tay che miệng và mũi, cố gắng hết sức huy động sức lực còn lại để điều chỉnh góc của cơ thể, và thả mình lướt trên mặt nước càng nhiều càng tốt, thay vì cứ liên tục bị va đập mạnh khi quăng lên hụp xuống trên bầu trời và dưới nước. Bản thân An Nhiên cũng không biết liệu nó có hiệu quả hay không, nhưng là một cậu bé ở thời đại mới chưa từng vượt qua các môn thể thao, đây là giới hạn của những gì hắn có thể làm. Cứ như một thế kỷ trôi qua, tốc độ của An Nhiên cuối cùng cũng chậm lại, dần dần dừng lại, rồi từ từ chìm xuống biển, lúc này An Nhiên thậm chí còn không cảm thấy sợ hãi vì vật lộn với cái chết, hắn chỉ cảm thấy mình nếu có thể ngủ thiếp đi hay chết đi cũng là hạnh phúc. Tuy nhiên, khi chìm được nửa chừng, sợi dây trên chân hắn dần bị siết chặt, hắn bị kéo lên thuyền. An Nhiên  lúc này chỉ còn một nửa sinh mệnh, cơ thể hoàn toàn tê dại, không còn ý thức, không còn sức lực, tai ù đi, mắt đỏ ngầu, mọi thứ nhìn thấy đều mờ mịt, chỉ đơn giản là nhằm lại. không nhìn gì cả. Có người ngồi xổm xuống trước mặt hắn, thăm dò hơi thở của hắn, nói: "Lâm Thiếu.

vẫn còn thở"Ngươi đúng là mạng lớn,"vị" Lâm thiếu" này nằm lấy tóc An Nhiên, ngẩng đầu cười nói, "Chậc chậc, bộ dáng nhỏ bé đáng thương này lại có sức hấp dẫn kỳ lạ. "tiến gần định hôn. An nhiên há miệng phun nước vào mặt Lâm Thiếu. [Tinh, tích phân +5.] Tai của An nhiên dường như có cả trăm con ong bắp cày trong một cuộc họp, nghe như không có gì là thật, câu nói từ não của hẳn đoạt nhiên toát ra xa lạ vô cùng. Ha ha. "Cái thứ không biết điều!" Tóc buông xõa, khuôn mặt bên phải như bị va đập mạnh, An Nhiên lại nằm trên mặt đất, hắn biết mình vừa mới bị tát nhưng cơ thể cậu tê dại, không còn cảm giác đau nữa, thay vào đó là hắn cảm thấy rằng bàn tay của tên cặn bã này thật ấm áp. Nó quá đau, quá lạnh, quá choáng váng, như thể nó đã đóng băng cảm xúc của hắn. Nên tức giận ... rất tức giận. An Nhiên hắn, từ khi sinh ra đến nay chưa từng có người đụng vào ngón tay, huống chi phải chịu tội như này!nhớ kỹ, phải nhớ kỹ. Lâm Thiếu còn không bớt hận, lau mặt, lại đá An nhiên một cái, nói: "Tiêm cho hắn ... Chết tiệt, ta sẽ xem ngươi cứng đầu đến bao giờ! Đừng lo lắng, Lâm Thiếu, có thứ này, mèo hoang như thế nào cũng không thể không phục tùng? Dù xương cốt có cứng ra sao, trong vòng ba ngày, để hắn quỳ trên mặt đất liếm chân ngươi, hắn cũng sẽ bằng lòng. ! "An nhiên nhắm mắt lại, nằm sấp giả vờ chết, mặc cho những người này xé tay áo, châm kim vào cánh tay rồi tiêm thứ gì đó, tiêm hết một châm hằn không phải giả chết cũng không được. ngay cả một ngón tay bây giờ. Không thể cử động. Sau khi bị kim đâm, không ai thèm đếm xỉa đến hắn, mặt trời sắp lặn, gió to, cuộc vui cũng tàn, Lâm thiếu và những người khác chuyển sang cabin tiếp tục uống rượu, tán gẫu, đánh bài, chơi một số. các trò chơi hài hòa, bong tàu bây giờ cũng yên tịnh lại. Giọng nói thận trọng của hệ thống vang lên trong tâm trí An nhiên: [Ký chủ, cậu vẫn tốt chứ? 】 Tốt con mẹ nó. Giờ phút này, An nhiên cũng không có tâm tình đi mắng mỏ người khác, hắn chỉ muốn biết một điều: Những tên lưu manh này là ai? Bản thân hằn ta là ai? [Mở thông tin nhiệm vụ. 】 Tấm bảng ảo lặng lẽ trải ra trước mắt An nhiên. Nhiệm vụ thế giới: Ta là thiên vương giới giải trí Mục tiêu nhiệm vụ:

1. loại bỏ các buff không chính đáng của nam chính Mộ Tiểu Thần và sự oán hận của thế giới.

2. Hãy để nguyên chủ có một cuộc sống yên bình, để những kẻ làm tổn thương hắn ta bị trừng phạt, và loại bỏ sự oán hận của nguyên chủ.

An Nhiên liếc mắt nhìn qua, trong lòng thầm ghi cho người ủy thác thêm vài điểm, những người lấy "cuộc sống bình lặng" làm nồi chấp niệm của bản thân, nhìn chung cũng không tệ.

An Nhiên thầm niệm: [Giới thiệu cốt truyện. 】

Một chậu máu chó chảy ra từ vỉa hè.

Thụ là ngôi sao hạng 18. Không may gặp phải tra công, sau khi bị lừa tiền bạc và tình, còn bi thảm gảy chân và bạo lực gia đình. khi oán nộ tột đỉnh. Hần lái xe đụng phải xe của tra công và tiểu tam. Mở mắt ra, hằn đã đến một thế giới khác và trở thành một người nam nhân tên là Mộ Tiểu Thần.

Mộ Tiểu Thần là một thiếu gia giàu có, từ nhỏ đã si mê cao lãnh bá tổng Cố Đông Hành, để thân thiết với Cố Đông Hành hơn, hãn không ngần ngại ký hợp đồng với một công ty điện ảnh và truyền hình của Cố gia. Tiến vào ngành công nghiệp giải trí.

Thật tiếc là Cố Đông Hành không thích Mộ Tiểu Thần chút nào. Để thoát khỏi sự dây dưa của hắn, anh đã cố tình thân thiết với một thực tập sinh trong công ty và nói với hằn trước mặt thực tập sinh, "Cả cuộc đời này ta sẽ không bao giờ thích ngươi".

Mộ Tiếu Thần bị đã kích lớn, sau khi say rượu đã lái xe ô tô gây ra vụ tai nạn xe hơi liên hoàng, khi tỉnh dậy bên trong đã là một người khác và có một hệ thống nghịch thiên giới giải trí- gọi tắt là hệ thống Thiên vương.

Hệ thống này có thể thu thập điểm nhân khí và điểm rung động, có thể dùng để trao đổi các kỹ năng và đạo cụ khác nhau. Với sự trợ giúp của hệ thống, từ ngoại hình đến khí chất, từ diễn xuất đến giọng hát, tất cả đều đã trải qua những thay đổi kinh thiên động địa Leo lên đỉnh cao của làng giải trí, thu hoạch kép về sự nghiệp và tình duyên.

hần yêu ghét rõ ràng, tính cách cương liệt, chưa bao giờ có suy nghĩ "lấy ân báo oán", "nhất tiếu quên ân thù", ai xúc phạm sẽ bị tát thẳng vào mặt,  đàn áp..

Trong số đó, tất nhiên phải kể đến tiểu thực tập sinh đã gián tiếp "giết chết" hẳn ở tiền kiếp.

Vốn dĩ, Mộ Tiểu Thần chỉ muốn đuổi hẳn ra khỏi làng giải trí, nhưng thực tập sinh này lại rất thiếu hiểu biết, không những không ngoan ngoãn mà còn dây dưa Cố Đông Hành, cứ xuất hiện trước mặt hẳn.

Sau mấy lần, Mộ Tiểu Thần rốt cuộc không chịu nổi nữa: Được rồi, ngươi không phải không biết xấu hổ sao?một lòng muốn bán thân sao? Ta thành toàn ngươi, để ngươi bán đủ!

Hần âm thầm ám thị cho một số người đưa các thực tập sinh vào một nhóm các thiếu gia ăn chơi và gặp Lâm nhị thiếu phóng khoáng hào sảng.

Lâm nhị thiếu đối với tiểu thực tập sinh "nhất kiến như cổ", Sau khi dùng cơm cùng nhau vài lần, anh chàng đã nồng nhiệt mời hằn đi chơi biển cùng nhau tỏ ý hẳn không đi là không nể mặt Lâm nhị thiếu.

Lâm nhị thiếu tên tuổi, một thực tập sinh trẻ tuổi làm sao dám không đi? Ngoan ngoãn đi theo anh lên du thuyền, đợi đi ra biển mới biết Lâm nhị thiếu và những người khác quả thật đến đây để chơi, nhưng hẳn lại ở đây để bị chơi.

Bởi vì trước đây Hằn bị gán cho là người của Cố Đông Hành, trước giờ không ai dám có ý nghĩ xấu với hắn, hắn làm sao gặp qua trận thế như thế này? tất nhiên dùng mệnh tranh đấu, lấy điện thoại uy hiếp báo cảnh sát, sau cùng kết quả là cả người và điện thoại đều bị vứt xuống biển, tiểu thực tập sinh họ An tên Nhiên

Trong cốt truyện, nguyên chủ trên du thuyền nữa tháng, và bị cưỡng bức tiêm thuốc, bị lăng nhục và ngược đãi, cuối cùng nghiện ma túy và hoàn toàn biến thành một món đồ chơi.

Sau khi những người này chơi mệt mỏi, họ sử dụng cơ thể của ngươi ta như một món hàng để đổi lấy lợi ích.

Nguyên chủ ban đầu không thể chịu đựng được sự sỉ nhục và tìm cơ hội để nhờ Cố Đông Hành giúp đỡ. Sau khi hứa rằng Cố Đông Hành sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt Hắn nữa, cuối cùng Cố Đông Hành đã lên tiếng, nguyên chủ đã có thể lấy lại tự do của mình.

Thật đáng tiếc khi sự tự do này quá ngắn ngủi, Lâm nhị thiếu vì bị buộc phải từ bỏ con mồi của mình, không dám có bất kỳ lời phàn nàn nào đối với Cố Đông Hành, tất cả sự tức giận của ngươi ta đều được trút lên người nguyên chủ.

Cố tình Làm lộ video của nguyên chủ, khiến nguyên chủ thân bại danh liệt; chịu đủ tủi nhục, nguyên chủ không dễ dàng gì cai nghiện ma túy. Chỉ cần nguyên ra khỏi trung tâm cai nghiện, hắn ta đã sai người đến đánh nguyên chủ và tiêm lại ma túy ... Sau nhiều lần, cuối cùng nguyên chủ cũng sụp đổ hoàn toàn, bị cơn nghiện ma túy thúc đấy, anh thực sự trở thành một kẻ “bán thân”

### Loại cốt truyện này không khiến người ta muốn ói chút nào, chỉ khiến người ta muốn ói mà thôi.

Bước chân nhẹ nhàng nhanh chóng tiến đến, có người ngồi xổm xuống bên cạnh, cởi dây cứu sinh trên chân cho hắn, sau đó hắn được người đỡ dậy.

An Nhiên vẫn không mở mắt, chỉ dựa vào cái chạm nhẹ của ngươi mà phán đoán đó là một người phụ nữ đang nâng mình dậy.

Tuy rằng nhìn hằn gầy, nhưng dù sao cũng là nam nhân, nữ nhân nửa kéo hắn nửa ôm, dùng hết sức mới từng bước kéo hắn vào phòng, giọng nói thiếu kiên nhẫn của nam nhân bên ngoài vang lên:

“A Vận, ngươi làm gì vậy? pha cà phê lâu thế? ”

Người phụ nữ nhẹ nhàng đáp: “Sắp xong rồi!”

Lộn xộn kéo chăn lên người An Nhiên rồi nhẹ giọng nói: “Ta đã bật điều hòa cho ngươi. Ngươi đỡ hơn thì tự thay quần áo. Ta sẽ ... đến xem ngươi khi có thời gian.”

An Nhiên muốn nói lời cảm ơn, nhưng làm gì phát ra được tiếng nào?

Nữ nhân do dự một hồi, rồi nói nhỏ: "Nghe lời ta khuyên, đừng cứng đầu nữa, những người này không có nhân tính, xem như bị chó cắn, nghỉ thông suốt thì tốt rồi...... nếu lại bị tiêm thuốc cuộc đời này của ngươi thật sự hết rồi".

Nói rồi đã đi một cách vội vàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play