[Zhihu] - Sau Khi Sống Lại Không Làm Hoàng Hậu, Ta Làm Nữ Đế

Chương 6


3 tuần

trướctiếp

06

Vừa về đến phủ, Tiểu Đào Hồng đã chạy ra đón. Lúc nãy ta vội vàng chạy đi ngăn Bùi Hành nên không kịp mang nàng theo. Tiểu nha hoàn trung thành này, kiếp trước sau khi ta chết, đã định lén đi báo tin cho cha mẹ ta nhưng lại bị Thái tử hại chết trên đường.

Lúc này, nhìn thấy nàng còn sống chạy đến, lòng ta không kìm nổi niềm vui mừng.

Nhưng vừa nhìn thấy ta, nước mắt Tiểu Đào Hồng đã lưng tròng, khuyên nhủ: “Quận chúa, người đừng buồn. Hôm nay dù Thái tử có cưới Liễu Tuyết Nhi cũng không tính. Thái tử phi vẫn là quận chúa người. Người và Thái tử là thanh mai trúc mã, không ai có thể thay thế được.”

Đúng vậy, thanh mai trúc mã! Ta vì bốn chữ này mà hết lòng cứu hắn, nhưng hắn lại hại cả Lý gia của ta. Hồi đó, hắn cũng từng thề, đời này không cưới ai ngoài ta, nếu phụ ta, sẽ bị vạn tiễn xuyên tim.

Trên đời này, thứ không thể tin nhất chính là lòng dạ nam nhân!

Ta cười nhẹ nhàng vỗ vai Tiểu Đào Hồng: “Nhân duyên là do trời định, thế nhân chớ cưỡng cầu. Ta không buồn.”

Vì ta sắp thành hôn, cha mẹ ta, người đã trấn thủ biên quan suốt năm năm qua, cũng lần đầu trở về kinh. Họ vui mừng khôn xiết mà đến, không ngờ lại có chuyện hoang đường như thế này: Thái tử mất hồn, ai cũng nhớ, chỉ riêng không nhớ ta. Lúc này, họ vội vàng đến đại sảnh, cùng nhau an ủi ta.

Nhìn khuôn mặt họ bị gió cát phương Bắc làm cho thô ráp, đỏ au, ta không nhịn được mà bật khóc.

Thật tốt khi họ còn sống!

Kiếp trước, Bùi Hành hại chết ta chưa đủ, còn hại chết cha mẹ ta. Đặc biệt là vì sợ cha mẹ ta, hắn luôn nhẫn nhịn, nhưng càng nhẫn nhịn thì càng căm hận, thủ đoạn cũng ngày càng tàn nhẫn.

Sau khi ta chết, hắn giả vờ đau buồn, lừa lấy lòng tin của cha mẹ ta. Sau đó, hắn bán họ cho Bắc Địch.

Cha mẹ ta trấn giữ biên cương nhiều năm, giết vô số quân địch. Sa vào tay giặc, trước tiên bị lăng trì, còn thoi thóp thì bị ngũ mã phanh thây mà chết.

Đến lúc chết, họ vẫn không biết rằng chính Bùi Hành đã bán đứng họ. Hoàng thượng vì muốn bảo vệ Thái tử, thậm chí còn vu khống cha mẹ ta là phản tướng, chết không có gì đáng tiếc.

Hoàng gia và Bùi Hành chẳng qua cùng một giuộc, sớm đã muốn nhân cơ hội này trừ khử cha mẹ ta mà thôi.

Nghe tin cha mẹ ta tử nạn, hoàng gia vui mừng khôn xiết nói: “Thiên hạ này, cuối cùng cũng hoàn toàn là của nhà họ Bùi ta!”

Nghĩ đến cha mẹ cả đời tận trung báo quốc, giữ gìn bờ cõi, không phụ lòng trời, không phụ lòng dân, cũng không phụ xã tắc hoàng gia. Nhưng những người ở trên cao liệu có bao giờ thực sự tin tưởng và thương xót họ?

Hoàng gia vô năng và vô đức như vậy, lấy gì để cai quản thiên hạ?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp