Mộng Hoa Lục

Chương 20. Yêu quái mũ xuất hiện (Phần 1)


4 tuần

trướctiếp

Ánh mắt Triệu Phán Nhi rơi vào những bức họa trên tường, đột nhiên nàng rùng mình: “Không lẽ Dạ Yến Đồ có liên quan đến án này?”
Cố Thiên Phàm nhất thời không biết nên trả lời thế nào, chăm chú nhìn Triệu Phán Nhi hồi lâu, rồi nói: “Để ta kể cho muội nghe một câu chuyện. Mấy trăm năm trước, ở một tòa thành nhỏ không biết của triều đại nào, có một tiểu nương tử thiên sinh lệ chất (*), giỏi ca múa, vì nhà nghèo nên nàng ta sớm phải bắt đầu dùng trống nhạc mưu sinh, thỉnh thoảng đi các nơi hiến nghệ. Sau này do nhân duyên kỳ ngộ, nàng ta gặp một vị Quận vương ngẫu nhiên đến tòa thành đó săn bắn. Quận vương vừa nhìn qua đã ưng ý ngay tiểu nương tử nọ, không những nạp vào phủ, còn sắp xếp cho nàng ta xuất thân đàng hoàng không thể chê bai. Hai mươi năm trôi qua, chính thê của vị Quận vương kia qua đời, nàng ta do được sủng ái nên được lập làm chính thê.”
(*) Thiên sinh lệ chất: Thành ngữ xuất phát từ “Trường Hận Ca” của Bạch Cư Dị, ý nói một cô gái có dung nhan xinh đẹp trời ban.
Câu chuyện này nghe ra có chút quen thuộc, Triệu Phán Nhi kinh ngạc hỏi: “Hôm ấy chàng nói với ta nữ tử xuất thân thấp kém, ngay cả Hoàng… ngay cả Vương phi cũng có thể làm, chẳng lẽ chính là…”
“Nghe ta nói hết.” Cố Thiên Phàm từ chối cho ý kiến, tiếp tục nói: “Vương phi một sớm bay lên đầu cành, vốn nên vui vẻ mới đúng, nhưng chuyện năm xưa không làm được đến mức không có sơ hở. Cho nên, những người già trong Vương phủ không thích vị Vương phi mới, bắt đầu điều tra thân thế của nàng ta. Lúc này, có người nhìn thấy bức họa của một họa sĩ nổi tiếng, trong đó vẽ tiệc mừng xuân của Tiết độ sứ trấn thủ tòa thành nhỏ năm xưa. Trong yến tiệc, Tiết độ sứ để cho mấy vị nhạc công nữ mà mình yêu quý ra hiến nghệ, mà một trong số đó, đầu mày cuối mắt rõ ràng chính là dáng vẻ thời trẻ của vị Vương phi kia. Bức họa của vị họa sĩ này nổi tiếng khắp thiên hạ, điều này chứng thực trước khi vào phủ vị Vương phi kia rất có thể là nữ tử tiện tịch, người như vậy làm sao có thể làm nữ chủ nhân của Vương phủ?”
Triệu Phán Nhi hồi tưởng lại nhân vật trên bức họa kia, vẫn cảm thấy không đáng tin: “Trong thiên hạ có biết bao nhiêu người vẻ ngoài giống nhau. Chỉ dựa vào một bức họa, làm sao có thể khẳng định là vị Vương phi nọ?”
Cố Thiên Phàm khẽ lắc đầu: “Bởi vì khi vẽ tranh, vị danh họa ấy có một thói quen nhỏ khó hiểu, ấy là ghi tên mỗi vị khách có mặt trong buổi tiệc xuân hôm đó lên hoa văn trên áo họ và khảm vào bức tranh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp