Mộng Hoa Lục

Chương 19. Trâm san hô (Phần 1)


4 tuần

trướctiếp

Triệu Phán Nhi trước đó do không có chuẩn bị tâm lý, nên thực tế có chút kinh ngạc, nhưng nghĩ kỹ lại, Cố Thiên Phàm đã sắp đến tuổi nhi lập (*), nếu chưa từng hứa hôn thì mới không hợp lẽ thường.
(*) tuổi 30 có thể tự lực cánh sinh, người Trung Quốc cổ đại gọi là tuổi nhi lập
“Từng hứa hôn, rất tốt, chúng ta hòa nhau rồi.” Nàng nhanh chóng phục hồi tâm trạng, nhấn mạnh chữ ‘từng’.
Cố Thiên Phàm thấy Triệu Phán Nhi bình tĩnh khác thường, bối rối giải thích: “Ngay cả cô nương đó mặt mũi thế nào ta cũng chưa từng gặp. Hôn sự đó do gia gia đính ước cho ta, nhưng gia đình bên kia vừa nghe ta vào Hoàng Thành Ti đã lập tức nhờ người mai mối đến hủy hôn rồi. Ta ở Hoàng Thành Ti nhiều năm như vậy, nếu nói trước nay đều vô duyên với mấy chuyện pháo hoa phong nguyệt, chắc nàng cũng sẽ không tin. Nhưng trước khi gặp nàng, ta thực sự không có tiểu nương tử thân mật nào cả, cũng chưa từng gặp dịp thì chơi. Nói xong rồi, chỉ có bấy nhiêu đó.”
Triệu Phán Nhi vừa cảm động vừa ngạc nhiên khi nghe Cố Thiên Phàm nói những điều này, nàng ngẫm nghĩ rồi nhẹ giọng nói: “Ta từ nhỏ đã bị giáng vào tiện tịch, nhưng ta vẫn luôn nhớ trước khi lâm chung mẫu thân đã dặn dò, bà ấy nói quan nô càng xuất sắc thì vận mệnh càng thê thảm. Cho nên ta vẫn luôn giấu tài, cho dù vẫn luôn biết vẽ tranh gảy đàn, nhưng một điều cũng không dám lộ ra, cuối cùng ma ma chê ta múa quá kém nên sắp xếp ta đi học quản lý sổ sách và công việc. Sau này, thuộc hạ cũ của cha ta tìm đến, cầu xin giúp ta thoát tịch, ta mới thoát khỏi vận mệnh dùng nhan sắc mua vui. Dựa vào những điều trước kia học được, ta bắt đầu tự học việc làm ăn. Ta và Âu Dương Húc tuy có tình cảm nhưng vẫn giữ lễ nghĩa…”
Cố Thiên Phàm có chút đau lòng ngắt lời Triệu Phán Nhi: “Nàng không cần nói những điều này, ta không để ý.”
“Ta muốn nói.” Triệu Phán Nhi kiên trì nói: “Bởi vì ta không muốn giữa hai ta có bất kỳ sự nghi kị nào.” Nói xong, nàng vươn tay kéo cổ Cố Thiên Phàm, kiễng chân chủ động hôn hắn. Trong mắt Cố Thiên Phàm hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng hắn rất nhanh hóa bị động thành chủ động, hôn sâu hơn, và Triệu Phán Nhi đáp lại hắn càng nhiệt tình. Họ triền miên trong nụ hôn này rất lâu, đủ để khiến cho họ lơ lửng bay trên mây, quên hết tất cả mọi thứ, cho đến khi Triệu Phán Nhi gần như không thở nổi, Cố Thiên Phàm mới lưu luyến buông nàng ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp