Mộng Hoa Lục

Chương 13. Giáo Phường Ti (Phần 1)


4 tuần

trướctiếp

Trời tờ mờ sáng, Triệu Phán Nhi và Tôn Tam Nương xách lên chiếc làn đầy ắp chuẩn bị ra ngoài. Chờ một hồi lâu, Tống Dẫn Chương mới chậm chạp bước ra khỏi phòng, nàng loạng choạng đỡ cửa, dáng vẻ mảnh mai yếu ớt như nhành liễu trước gió: “Xin lỗi, ta quá mệt mỏi, hôm nay thật sự không thể đến quán trà được…”
Triệu Phán Nhi và Tôn Tam Nương bất đắc dĩ liếc mắt nhìn nhau, nhưng cuối cùng nàng chỉ dịu dàng nói: “Vậy muội phải nghỉ ngơi cho khỏe, trên bếp có đồ ăn, nhớ hâm nóng rồi hãy ăn.”
Đợi Triệu Phán Nhi và Tôn Tam Nương đi xa, Tống Dẫn Chương lại xoay người trở về phòng, không bao lâu lại ôm tỳ bà vội vàng chạy ra, trong tay còn nắm chặt một chiếc hộp nhỏ. Ra đến đường lớn, Tống Dẫn Chương vội vàng ngăn một cỗ kiệu lại, chạy một mạch thẳng hướng Giáo Phường ti.
Tiếng đàn sáo ca múa duyên dáng du dương không ngừng truyền ra từ Giáo Phường ti, khác gì tiên cảnh chốn nhân gian. Tống Dẫn Chương xuống kiệu, đứng ở bên ngoài tòa kiến trúc Giáo Phường ti cao lớn, tràn ngập kính sợ nhìn lên bảng hiệu trên đỉnh đầu. Vô cùng căng thẳng, nàng vô thức ôm chặt tỳ bà, tựa hồ muốn nhận lấy sức mạnh từ “Cô Nguyệt”.
Tống Dẫn Chương vất vả lắm mới đủ can đảm muốn tìm người nào đó hỏi xem quan viên chủ quản nơi này ở đâu. Nàng ngập ngừng tiếp cận những người đang vây thành một vòng tròn để bình luận về tiêu sáo, nhưng những người này nói đến nước miếng tung bay, không ai để ý tới nàng. Tống Dẫn Chương bất đắc dĩ, cuối cùng chỉ có thể ngăn lại một vị nữ tử ăn vận hoa lệ, không ngờ nàng kia ngó thấy Tống Dẫn Chương điểm trang mộc mạc, liếc mắt một cái rồi hất đầu đi qua. Tống Dẫn Chương bị nha hoàn theo hầu của nàng đẩy loạng choạng, gắng lắm mới đứng vững, bên tai còn nghe được giọng nói mang đầy khinh thường của người con gái đó: “Đứa nhà quê từ đâu ra thế?”
Cảm giác phẫn nộ đột nhiên bừng lên trong lòng Tống Dẫn Chương, dựa vào dũng khí không biết từ đâu tới, nàng chợt nghiến răng, bước về phía trung đình. Nhìn quanh bốn phía, nàng chỉ thấy bên cạnh bậc thềm đá ở đầu trái dựng lên mấy khối đá xanh dùng để sửa chữa mặt đất. Tống Dẫn Chương ôm tỳ bà ngồi trên thềm đá, hít một hơi thật sâu, rồi đột ngột hung hăng đẩy phiến đá xanh bên người về phía trước.
Tiếng đá đập xuống dọa mọi người xung quanh giật nảy, bọn họ không hẹn mà cùng an tĩnh lại. Ngay tại một khắc này đây, tiếng Tống Dẫn Chương gảy tỳ bà vang lên. So với mọi khúc nhạc mà nàng từng đàn trước đây, khúc nhạc này hoàn toàn bất đồng, mang theo âm thanh phong lôi sát phạt, ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp