Lời tiên tri giả chết người

Chương 1: Một tên phù thủy kiêu ngạo


4 tuần


Tạ Nghị ngồi trước một chiếc bàn lớn, trước mặt có một người đàn ông đang quỳ.

Người đàn ông cúi đầu không thể thấy rõ được vẻ mặt, bốn phía đều im lặng.

Đây là một ngôi nhà gạch đá không có cửa sổ, không có ánh sáng từ bên ngoài lọt vào, khiến nó trông rất u ám. Căn phòng chứa đầy sách và các loại dụng cụ được thắp sáng ở các góc. Ngọn lửa có màu xanh lục và xanh đậm. Ánh lửa tỏa ra một màu sắc kỳ lạ lên mọi thứ trước mặt anh.

“Thưa ngài, thuốc đã hết tác dụng.”

Người đàn ông quỳ trước mặt Tạ Nghị nói, giọng nói rất bình tĩnh, cũng không ngẩng đầu lên.

Tạ Nghị không đáp lại, cậu đang tiếp nhận một ký ức không thuộc về mình.

Ký ức về một pháp sư tên là Tạ Nghị.

Tạ Nghị, thủ lĩnh hiện tại của các phù thủy, hiện đang ở trong cung điện của Vương quốc Hà Lan, thử thuốc với đại hoàng tử của đất nước này.

Một tên phù thủy rất kiêu ngạo.

Tạ Nghị vừa đọc một bản thảo ngày hôm qua. cậu tìm thấy nó từ chợ trời khi cậu chẳng có việc gì để làm. Có một câu chuyện đơn giản được viết trên tờ giấy viết tay ố vàng.  

Một vị hoàng tử tên là Secitus đã trải qua rất nhiều khó khăn, anh ấy đã truyền bá thành công. Vinh quang của Giáo hội Thánh đến mọi ngóc ngách trên trái đất, đồng thời tiêu diệt mọi đại diện của cái ác: phù thủy.

Trong truyện còn có một phù thủy tên Tạ Nghị hắn ta xuất hiện từ rất sớm. Hắn là một trong những khó khăn của nhân vật chính. Hắn là thủ lĩnh phản diện của phù thủy đến thử thuốc cho nhân vật chính theo lời mời của nữ hoàng.

Tên phù thủy thủ lĩnh chết thảm, hình như là bị nhân vật chính bắt được, thiêu chết từng chút một, tra tấn suốt ba tháng.

Truyện không dài, tổng cộng chỉ có hai mươi trang, nhưng điều đáng kinh ngạc là phần nhân vật chính tra tấn thủ lĩnh phù thủy chiếm tới năm trang, và tác giả dành một phần tư trang để mô tả cực kỳ chi tiết.

Rõ ràng là tác giả quan tâm đến những thứ đẫm máu và bạo lực hơn. Hầu như không viết về quá trình lập công của hoàng tử Secitus, và chỉ đề cập ngắn gọn một nét. Tuy nhiên, tác giả rất sẵn lòng viết trong cốt truyện. Hoàng tử Secitus tra tấn những người bị bắt bằng cách sử dụng những bức ảnh cận cảnh cỡ lớn để miêu tả.

Nếu loại trừ những mô tả đẫm máu này, câu chuyện còn lại mô tả đường đời của Hoàng tử Secitus chỉ chiếm chưa đầy ba trang.

Câu chuyện viết tay thậm chí còn không có tựa đề này giờ đã trở thành cuộc đời của anh.

Tạ Nghị thò tay xuống gầm bàn, bóp mạnh đùi của mình.

Cơn đau rất dữ dội và rất thật.

Cậu không hề mơ, cậu vậy mà thực sự đã xuyên.

Cậu xuyên không và trở thành nhân vật phản diện có số phận bi thảm trong truyện bản thảo, thủ lĩnh phù thủy Tạ Nghị.

Nếu suy đoán của cậu là đúng thì người đàn ông đang quỳ trước mặt cậu bây giờ chính là nhân vật chính trong câu chuyện, Hoàng tử Secitus.

Vị hoàng đế thiêng liêng tương lai, Secitus.

Và theo trí nhớ, cậu đã dùng thuốc lên Secitus được nửa năm.

... đã quá muộn rồi.

Secitus bây giờ nên căm ghét cậu bằng cả trái tim. Mối thù của họ đã được rèn giũa. Đánh giá từ những hình thức tra tấn khác nhau mà Secitus đã bị áp dụng giống như các tù nhân trong thời gian sau đó, Sexitus dường như không có khả năng sẽ giải quyết những xung đột với cậu trong hoà bình.

Xung quanh im lặng, cậu không nói gì, và Secitus, người quỳ trước mặt cũng không nói.

“Hôm nay thế thôi.”

Tạ Nghị dựa theo giọng điệu trong trí nhớ của mình mà nói: “Điện hạ, ngài có thể rời đi.”

Lời nói rất cung kính, nhưng giọng điệu lại bất cẩn, còn “Điện hạ” lại rất giễu cợt.

(7 phần bất cẩn, 2 phần giễu cợt, 1 phần cung kính?^^)

Secitus đứng dậy, hơi nghiêng người chào Tạ, “Vậy tôi đi trước, thưa ngài.”

Giọng điệu của anh ấy vẫn rất bình tĩnh, không có chút cảm xúc nào.

Loại thuốc mà nguyên chủ vừa dùng lên người anh có tác dụng phụ rất mạnh. Nếu dùng lên người bình thường, người đó có lẽ sẽ đau đớn lăn lộn trên mặt đất. Nhưng Secitus lại như không có chuyện gì xảy ra, ngay cả vẻ mặt cũng không thay đổi, rất bình tĩnh.

Tạ Nghị ánh mắt dừng lại trên quần áo ướt đẫm mồ hôi lạnh của đối phương, cậu hiểu rằng không phải tác dụng của thuốc có vấn đề mà là Secitus rất bao dung.

Secitus có khuôn mặt ưa nhìn, được miêu tả trong bản thảo là “đẹp trai như thần mặt trời”, đẹp trai và lịch lãm.

Nhưng cậu, người đã đọc câu chuyện trong bản thảo, biết người này là một mối đe dọa, một mối đe dọa cực kỳ nguy hiểm.

Cậu tin chắc rằng nếu để lộ ra sơ hở nào, Secitus sẽ nhân cơ hội để giết chết cậu.

Sau khi rời đi, cậu có thời gian suy nghĩ về tình hình hiện tại của mình.

Theo những ký ức nhận được, cậu đang ở trong một tình thế vô cùng nguy hiểm, gần như đứng trên bờ vực thẳm.

Truyện viết tay kể rằng cậu đến theo lời mời của Nữ hoàng, nhưng không nói tại sao cậu một thủ lĩnh phù thủy uy nghiêm, lại rời khỏi tháp phù thủy của mình và đến cung điện của một quốc gia để thử thuốc trên hoàng tử của họ.

Rõ ràng còn có nhiều thí nghiệm hơn trong tháp pháp sư của chính mình.

Và ký ức mà cậu hiện có được đã bù đắp cho tất cả những điều không hợp lý.

Vốn là một pháp sư không có tài năng, sức mạnh linh hồn không đủ cao, sở dĩ có thể đạt được vị trí thủ lĩnh của các phù thủy là vì người đứng đầu trước đó của các phù thủy và ông là người cố vấn của cậu.

Người cố vấn của cậu rất tốt. Trước khi chết, ông ấy đã để lại tất cả mọi thứ của mình cho Tạ Nghị, bao gồm cả chức vụ thủ lĩnh phù thủy và một tháp phù thuỷ.

Vị trí của thủ lĩnh phù thủy không tệ. Hội đồng phù thủy vốn là một tổ chức lỏng lẻo và không có nhiều lực lượng ràng buộc, nhưng tháp phù thủy thì khác.

Tháp phù thủy là biểu tượng của các phù thủy cấp cao và có thể mang lại sự thuận tiện lớn cho việc nghiên cứu. Không chỉ vậy, trong Tháp phù thủy còn có một số lượng lớn vật liệu quý giá và thiết bị thí nghiệm hoàn chỉnh. Tháp phù thủy có xu hướng lấy các sản phẩm làm sẵn nhiều hơn. Tháp phù thủy của cố vấn Tạ Nghị có thể sẽ bị cướp bởi một phù thủy.

Phù thủy có một quy tắc chung, khi muốn lấy được tháp phù thủy của một phù thủy khác, thì phải thách đấu ngay tại chỗ phù thủy đó. Nếu phù thủy đó thua, thì tháp phù thủy mà anh ta sở hữu và cả anh ta. Mọi thứ sẽ là của người thắng.

Tương ứng nếu thua, tất cả tài sản sẽ trở thành của anh ta, thậm chí sẽ phải trở thành người hầu của bên kia.

Để tránh bị thách thức, nguyên chủ đã tìm một nơi ẩn náu để không có phù thủy nào đến trước cửa nhà mình.

Với sự giúp đỡ của người cố vấn, nguyên chủ đã làm khá tốt cho đến nay, không ai biết rằng hắn thực sự là một kẻ ngốc.

Vương quốc Hà Lan là một quốc gia nhỏ bé và cằn cỗi, nguyên chủ đã ẩn náu ở đây được nửa năm.

Hắn đã thỏa thuận với hoàng hậu kế, hắn ta sẽ loại bỏ Secitus cho hoàng hậu để con trai út của hoàng hậu kế hoạch trở thành vị vua tương lai, và hoàng hậu đã giúp hắn che giấu tung tích của mình.

Để làm hài lòng nữ hoàng, mọi lọ thuốc hắn dùng lên Secitus đều có tác dụng phụ mạnh mẽ, nếu là người bình thường thì đã chết vì đau đớn từ lâu, nhưng Secitus lại ngoan cường đến không ngờ.

Hắn chưa bao giờ nhìn thấy một đối tượng thử nghiệm ngoan cường như vậy, và cũng có phần ngạc nhiên. Tác dụng phụ của loại thuốc mà hắn sử dụng mỗi lúc một mạnh hơn, nhưng Secitus lần nào cũng sống sót.

Hoàng hậu vốn đã lo lắng, bởi vì Secitus đã mười chín tuổi, lão quốc vương hiển nhiên sẽ không sớm qua đời.

Tạ Nghị bước đến một chiếc gương dài trong góc để che giấu bản thân tốt hơn, cậu luôn đeo mặt nạ và người trong gương đang nhìn cậu.

Khuôn mặt nhợt nhạt, đôi môi đỏ tươi, đôi mắt hơi nhướng lên.

Nó rất giống với khuôn mặt của cậu, điểm khác biệt duy nhất là màu da trông nhợt nhạt hơn, có chút u ám và mong manh.

Phù thủy đã quen với việc để tóc dài, và phù thủy Tạ Nghị trước đây cũng vậy, với mái tóc đen dài đến vai.

Tạ Nghị không quen, vén mái tóc ra sau tai.

“Tạ.”

Cậu nói với người trong gương, hình ảnh phản chiếu trong gương cũng mở miệng.

Ngay cả âm thanh cũng tương tự, chỉ lạnh hơn một chút.

Cánh cửa đột nhiên mở ra, Tạ Nghị nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng, quay người lại thì thấy một người phụ nữ quyến rũ trong bộ váy màu xanh đậm đang mỉm cười với mình: “Ngài phù thủy"

Ả chưa bao giờ nhìn thấy ngoại hình của Tạ, nhưng trước đây ả cũng không có hứng thú với nó. Trong trí tưởng tượng của ả, khuôn mặt của một pháp sư thường giống như lưng một con cóc.

Cho đến bây giờ.

Sau khi định thần lại, Tạ Nghị đã đeo lại mặt nạ lên: “Hoàng hậu bệ hạ.”

Hoàng hậu Camilla cong đôi môi đỏ mọng, “Ngài phù thủy, ta nghĩ ngài biết ta tới đây vì cái gì phải không?”

Tạ Nghị lạnh giọng nói: “Ta biết, nhưng vẫn chưa phải lúc.”

Thông qua trí nhớ, Tạ Nghị đã được truyền thụ rất nhiều kiến thức về ma thuật, cần thời gian để hiểu rõ thiên phú của hắn.

Tài năng của phù thủy phụ thuộc vào sức mạnh của linh hồn. Hiện tại, linh hồn trong cơ thể này được thay thế, không biết tài năng có thay đổi hay không. Tạ cần biết tài năng của cậu sẽ là tiền đề quan trọng để cậu lập kế hoạch.

Tài năng cao và tài năng thấp sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch tương lai của chính cậu.

“Nhưng trước đó chúng ta đã thỏa thuận rồi.” Camilla cau mày: “Ta sẽ giấu tung tích của ngài, và ngài sẽ thay tôi xử lý hắn.”

“Ta không có ý vi phạm thỏa thuận giữa chúng ta."

” Vẫn chưa đến lúc.”

“Quốc vương sẽ bị bệnh nặng và chết.”

“Ta có thể giúp ông ta khỏi bệnh.”

Hoàng hậu nhướng mày và cười mỉa mai: “Ngài phù thủy thân mến, ngài còn không biết tại sao quốc vương lại bệnh nặng như vậy sao?"

Tạ Nghị đương nhiên biết nguyên nhân lão quốc vương bệnh nặng như vậy là do bàn tay của hoàng hậu và lọ thuốc thần mà “cậu” đưa cho.

"Vẫn chưa đến lúc." Tạ tiến lại gần một bước và nhìn hoàng hậu một cách trịch thượng.

Dường như có một vòng xoáy huyền ảo, xoay tròn lặng lẽ và lặng lẽ, thu hút sự chú ý của nữ hoàng.

“...Vâng, ta sẽ làm vậy.”

Nữ hoàng có vẻ hơi choáng váng, và Tạ Nghị cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy cô ả rời khỏi phòng thí nghiệm tối tăm như thể như khi ả đã đến.

Cậu chỉ là vô thức thử nghiệm trong trí nhớ, hiện tại xem ra hiệu quả cũng không tệ.

Có lẽ cậu ấy tài năng hơn tên “Tạ” ban đầu?

Tạ Nghị niệm chú lên cánh cửa như trong trí nhớ, mọi việc diễn ra rất suôn sẻ.

Bằng cách đó không ai có thể đột nhập được.

Sau đó Tạ bắt đầu thử nghiệm nhiều phép thuật phù thủy khác nhau trong căn phòng này.

Khi giải phóng ma thuật, cậu có thể cảm nhận được một loại năng lượng chảy ra khỏi cơ thể mình khi ma thuật được giải phóng. Có lẽ đó là sức mạnh của linh hồn.

Cậu đã thử tất cả các phép thuật phù thủy mà "Tạ" biết trong trí nhớ của mình mà không cần nỗ lực nhiều và cậu không cảm thấy mệt mỏi. Vì vậy, cậu mở những ghi chú do người cố vấn để lại và tiếp tục thử nghiệm những phép thuật phù thủy khó hơn khác.

Tạ Nghị vẫn không gặp khó khăn gì, nhưng cậu dừng lại ngay lập tức khi cảm thấy mệt mỏi, đủ để cậu ấy có thể tự bảo vệ mình.

Cậu không muốn kiệt sức ở một nơi nguy hiểm.

Cậu ngồi lại bàn và so sánh hiệu suất vừa rồi với khả năng của các phù thủy khác trong trí nhớ của mình. Uớc tính một cách thận trọng rằng khả năng hiện tại của anh ấy phải thuộc loại pháp sư cấp cao.

Nghĩ đến tương lai được miêu tả trong sách, Tạ Nghị không có ý định ở lại cung điện lâu.

Cậu cần phải quay trở lại tháp pháp sư của mình càng sớm càng tốt để nâng cao sức mạnh của bản thân.

Rốt cuộc thì cậu cũng đã nảy sinh mối thù chết người với nhân vật chính, Hoàng tử Secitus, và xét theo tính cách của Hoàng tử Secitus được mô tả trong cuốn sách, cơ hội để họ bắt tay và làm hòa là rất mong manh.

Chỉ khi có đủ sức mạnh, cậu mới có thể nắm thế chủ động trong những cuộc khủng hoảng của tương lai.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play