Lời nói của Cừ Ý dường như đã tác động đến suy nghĩ của Mạnh Vân.
Cô lập tức vứt chuyện của Việt Lan ra sau đầu, sau đó bắt đầu nhớ lại, rốt cuộc thì khi học đại học cô đã bỏ lỡ chuyện gì?
Vì sao một người ít nói trầm tính như Cừ Ý lại có thể nhìn ra, mà trong khi cô là người trong cuộc lại không hề biết chuyện gì?
Cô cũng không nhớ rõ nữa..
Nhưng bây giờ có nghĩ cũng chả để làm gì cả.
Đối với cô, hiện tại như thế này là quá mãn nguyện rồi.
Ăn xong bữa cơm, Cừ Ý lại mời mọi người trong lớp đi hát karaoke.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT