Nhạc Chi không nhớ mình đã ngủ lúc nào. Khi tỉnh lại trong cơn mơ màng, nàng cảm nhận được cơ thể mình ấm áp, trên người còn thoang thoảng mùi hương sau khi tắm. Mái tóc mềm mượt xõa ra, hương hoa mộc lan phảng phất quanh mũi—
Là Hoắc Độ đã tắm rửa cho nàng sau khi nàng ngủ, thậm chí còn sấy khô cả tóc cho nàng.
Qua màn che lờ mờ ánh đèn, nàng thấy Hoắc Độ đang mặc y phục ngủ cho nàng. Chàng hành động rất nhẹ nhàng, như sợ làm nàng tỉnh giấc, cẩn thận nâng cánh tay nàng lên và đẩy vào tay áo, rồi thắt chặt dây buộc ở eo.
Trong lòng Nhạc Chi vừa chua xót vừa mềm mại.
Chàng luôn như vậy, khi hoang đường thì tùy ý bắt nạt nàng, nhưng lại vô cùng dịu dàng trong từng chi tiết, khiến nàng không thể cưỡng lại mà chìm đắm.
Lúc đó, Hoắc Độ ngước nhìn nàng, khi thấy nàng mở mắt yên lặng nhìn chàng, trong mắt chàng dần dần hiện lên nụ cười. Ánh mắt hồ ly ướt át lấp lánh, phản chiếu trong mắt chàng, sáng hơn cả ánh sao.
Sau một lúc nhìn nhau, Nhạc Chi bất chợt vòng tay ôm lấy eo chàng, lòng bàn tay nhẹ nhàng kéo chàng về phía mình… Trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh, nàng mới dám thản nhiên làm theo trái tim mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT