Vào đêm tấn công phủ Thái tử, không phải chuyện nhỏ. Nhưng để bắt được nhược điểm, điểm quan trọng là người và tang vật phải bị bắt tại trận.
Đêm đó, khi Hoắc Hủ ra lệnh cho những binh lính đã được chọn kỹ càng tấn công vào phủ Thái tử, hắn đã gạt bỏ hoàn toàn mọi do dự cuối cùng trong lòng…
Hoắc Độ đẩy chiếc xe lăn chậm rãi tiến về phía trước, khi thấy vệ binh trong phủ và binh lính của Hoắc Hủ đã rơi vào thế giằng co, chàng khẽ nhếch môi, cười lạnh–
“Tam hoàng đệ đêm khuya đến đây, là vì…?”
Bộ y phục ngủ màu đỏ bị chiếc áo choàng trắng che khuất phần lớn, chỉ lộ ra một phần cổ áo, khiến làn da của chàng dưới ánh trăng càng trở nên trắng hơn.
Hoắc Hủ ghét cay ghét đắng vẻ điềm tĩnh của Hoắc Độ, như thể chẳng có gì làm chàng bận tâm. Trong lòng hắn khẽ cười nhạt nhưng trên mặt vẫn giữ nụ cười hòa nhã: “Đêm khuya làm phiền hoàng huynh, tất nhiên là có việc cần. Thần đệ nghe nói hôm qua hoàng huynh bắt được một kẻ tàn dư của nước Lê, nhưng mãi chưa thấy bẩm báo với phụ hoàng. Vì thế đệ đặc biệt đến để xác nhận, chắc hoàng huynh sẽ không làm chuyện hồ đồ như vậy chứ?”
Nghe vậy, Hoắc Độ cười nhạt, nói: “Chỉ vì tin đồn vô căn cứ mà hoàng đệ dẫn binh xông vào phủ của ta, ngươi có nghĩ đến hậu quả của việc xông vào phủ Thái tử không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play