Gió đông băng giá từ cửa sổ đang mở thổi vào. Hoắc Độ nhìn khuôn mặt tái nhợt của Nhạc Chi, hai người ở rất gần nhau, hơi thở hòa quyện, chàng thậm chí có thể nghe thấy tiếng tim nàng đập dữ dội. Đôi môi anh đào của nàng hơi tím, không biết là do quá lo lắng hay bị gió lạnh thổi.
Gió lạnh thổi tung những sợi tóc bên tai của Nhạc Chi, Hoắc Độ cúi người, đưa tay vén những sợi tóc lòa xòa ra sau tai nàng, rồi nói: “Tam hoàng đệ đã mời ngươi, gặp hay không gặp, đương nhiên là tùy ý ngươi mà.”
Nhạc Chi sững sờ: Vậy là chàng lại đẩy vấn đề về phía nàng rồi?
Một lúc lâu sau, nàng gật đầu, đôi mắt nhìn thẳng vào đôi mắt đen của Hoắc Độ, “Vậy điện hạ có thể đợi ta trở về không? Ta… có chuyện muốn nói với điện hạ.”
Hoắc Độ chỉ cười nhẹ, không trả lời.
Vậy nên Nhạc Chi coi như chàng đã đồng ý. Nàng đứng dậy đóng cửa sổ lại, không để gió lạnh tiếp tục thổi vào, “Gió lạnh có hại cho thân thể, điện hạ phải giữ gìn sức khỏe.”
Một lúc sau khi Nhạc Chi rời đi, thư phòng dần ấm lên vì cửa sổ đã đóng lại. Không còn gió lạnh thổi qua, cơ thể cũng dần ấm áp. Nhưng cảm giác thoải mái này lại khiến Hoắc Độ vô cùng khó chịu——
Nhiều năm qua, chàng gần như hành hạ cơ thể mình để cảm nhận được cảm giác sống trong đau đớn.
Càng đau đớn, ký ức càng sâu sắc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT