Tất nhiên Thời Khanh Lạc sẽ không mềm lòng, nhưng vẫn giả vờ đồng tình với cậu ta.
"Vậy ngươi thảm rồi."
Nàng nhún vai nói: "Chẳng qua ta không có cách nào thu lưu ngươi, ngày ma ta phải rời khỏi Bắc Thành rồi."
Ánh mắt của Trác Chính sáng ngời: "Tỷ, tỷ phải đi chỗ nào?
Thời Khanh Lạc trả rời đúng sự thật: "Đi huyện Hà Dương, nhà của ta ở chỗ đó."
Trác Chính lập tức nói: "Vậy tỷ có thể mang theo ta đi cùng không, ta muốn rời khỏi Bắc Thành, như vậy mẫu thân của ta sẽ không buộc ta đính hôn nữa."
Thời Khanh Lạc nhướng mày: "Ngươi muốn chạy xa như vậy, không sợ mẫu thân ngươi lo lắng, tìm kiếm người khắp nơi sao?"
Trác Chính trả lời: "Ta đã để lại thư cho mẫu thân của ta, nói muốn đi ra ngoài du ngoạn một phen, không cần bà ấy phái người đi tìm ta."
"Tỷ, cho tới bây giờ ta chưa từng đi huyện Hà Dương, tỷ dẫn ta đi xem một chút đi."
Thời Khanh Lạc do dự: "Chuyện này không tốt lắm đâu."
Trác Chính là bộ đáng thương cầu xin nói: "Tỷ ơi, ta tuyệt đối sẽ không gây phiền phức cho tỷ đâu."
"Trên người ta có tiền, hơn nữa ta còn biết làm việc, cầu xin tỷ thu lưu ta đi."
Tiếp đó còn khổ sở nói tiếp: "Ta thật sự không muốn miễn cưỡng đính hôn, lầm lỡ suốt đời."
Thời Khanh Lạc làm bộ suy nghĩ thật lâu, không nỡ từ chối người đáng thương là cậu ta.
Nàng thở dài: "Được rồi, thấy ngươi đáng thương như vậy, ta sẽ thu lưu ngươi một đoạn thời gian.
"Ngươi đi theo chúng ta đến huyện Hà Dương chơi mấy ngày, sau đó tự trở về Bắc Thành, đoán chừng mẫu thân ngươi sẽ không ép ngươi nữa." Khuôn mắt tràn đầy đau khổ của Trác Chính lập tức lộ ra nụ cười thật to: "Cảm ơn tỷ tỷ."
Cậu ta thử hỏi: "Vậy ta ở khách điếm gần đây, ngày mai đi cùng mọi người?"
Thời Khanh Lạcgật đầu nói: "Được, ngày mai ngươi chờ chúng ta ở cửaddi."
Trác Chính nở nụ cười rực rỡ: "Tỷ, tỷ thật tốt, vậy ngày mai gặp!"
Sau đó cậu ta giả bộ thật vu vẻ, nhìn trái một chút nhìn phải một chút giống như sợ bị người ta phát hiện, lén lút rời đi.
Thời Khanh Lạc nhìn Trác Chính rời đi, cong môi nở nụ cười nghiền ngẫm.
Nàng thật đúng là không nghĩ tới vậy mà Trác Chính lại muốn đi theo mình về huyện Hà Dương.
Chẳng qua giặc tới thì đánh, nước lên thì chặn, thật ra nàng muốn xem mục đích của cậu ta là gì.
Nếu cậu ta nói cậu ta có tiền, còn biết làm việc, vậy nàng cũng sẽ không khách khí.
Sự xuất hiện của Trác Chính cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của Thời Khanh Lạc, nàng dẫn theo Thanh Thanh đi nếm không ít món ăn vặt đặc sắc của Bắc Thành.
Trở lại phủ phó đô đốc phủ, Tịch Dung cũng đã trở lại.
Thời Khanh Lạc nhìn Tịch Dung cười hỏi: “Người nọ đồng ý đi theo ngươi về huyện Hà Dương sao? “
Tịch Dung lười biếng dựa vào ghế, thưởng thức tóc của mình, “Nguyện ý nha!”
“Hắn ta nói ân cứu mạng, nên lấy thân tương báo, cho nên muốn đi theo bên cạnh ta.”
Thời Khanh Lạc nhướng mày, “Đây là ăn vạ ngươi?”
Nàng hỏi: “Đã điều tra tình huống của nhà hắn ta chưa?”
Tịch Dung gật đầu, “Đã điều tra xong rồi.”
“Ở Bắc Thành nhà hắn ta cũng được xem như nhà quyền quý.”
“Hiện tại đương gia là cha hắn ta, nhưng hắn ta là do nguyên phối sinh, sau khi có mẹ kế, thì có cha kế, đối hắn ta cũng không tốt.”
“Mẹ kế thường xuyên gây chuyện với hắn ta, hơn nữa còn ở bên ngoài làm bại hoại thanh danh của hắn ta.”
“Mời tiên sinh cho hắn ta đều là loại cổ hủ không có năng lực, hắn ta trộm khổ học, năm nay thi đậu tú tài.”
“Lúc hắn ta đi thi cử nhân, bị gã sai vặt thân tín bên cạnh cho ăn bã đậu, cho nên còn chưa thi xong đã bị mang ra ngoài.”
“Không lâu trước đó lại bị mẹ kế tính kế, cha hắn ta muốn đưa hắn ta về quê sống.”
“Tiếp đó ở trên đường thiếu chút nữa bị xe ngựa đ.â.m chết, sau đó ta cứu hắn ta.”
“Ta điều tra được, xe ngựa kia cũng không phải ngoài ý muốn, là huynh đệ nhà mẹ đẻ của mẹ kế sắp xếp.”
Nàng ấy nhún vai, “Sau đó hắn ta lập tức ăn vạ ta.”
Thời Khanh Lạc nghe thì thấy xuất thân này cũng không có vấn đề gì.
Về tình cảm cũng có thể tha thứ chuyện muốn đi theo Tịch Dung.
Nàng hỏi: “Điều tra được người sai sử sau lưng hắn ta không?”
Tịch Dung lắc đầu, “Cũng không có, ngày đó nhìn qua giống như là trùng hợp vậy.“
“Nhưng ta lại không tin đó là trùng hợp.”
Nhìn quen tranh đấu trong cung, còn có không ít việc xấu xa, nàng ấy mới có thể nghi ngờ như vậy.
Đặc biệt nơi này còn là địa bàn của Cẩm Vương.