Nghe được Thời lão thái dẫn người tới làm loạn, nói Thời lão Tứ bị trúng độc gì đó, là do Ngô gia bọn họ làm hại, lập tức cảm thấy đau đầu.
Sắc mặt vô cùng âm u: "Mấy người Thời gia này đều đáng chết."
Đợi sau khi kế hoạch thành công, từng người một sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ông ta đã chịu đựng đủ rồi.
Ngô đại thiếu gia bởi vì mưu kế của mình, nghĩ rằng những người này cũng sắp thành người c.h.ế.t rồi, cho nên không giận như vậy.
"Cha, chúng ta đi xem một chút đi, tránh cho một hồi ầm ĩ đến bên ngoài lại mất mặt."
Bọn họ mang của cải đưa tới phủ thành, cũng chuẩn bị chuyển nhà.
Ngoài việc bị Mạc Thanh Lăng nhìn chòng chọc, sợ đối phương sẽ ra tay ở bên ngoài.
Cũng còn một nguyên nhân khác, chính là đám người Thời gia đã bôi xấu danh tiếng của Ngô gia bọn họ ở huyện thành.
Ngô gia chủ bất đắc dĩ gật đầu: "Được, ra xem một chút."
Đây là lần cuối cùng.
Hai người đi ra khỏi
Vừa vào cửa đã nhìn thấy Thời lão thái mang theo con dâu đè lão thái thái và phu nhân nhà bọn họ xuống đất đánh, lập tức thay đổi sắc mặt.
"Mấy người nữ nhân đánh đá các ngươi, cút mau." Ngô lão thái sống trong nhung lụa nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên bị người ta đánh, bà ta sắp phát điên rồi.
Nhưng đáp lại lời bà ta chỉ có Thời lão thái không nói lí lẽ: "Lão thái bà đáng c.h.ế.t này, nhà các ngươi dám làm hại nhi tử của ta, ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi."
"A!' Đám người Ngô gia kêu thảm thiết liên tục.
Ngô thái thái cũng bị mấy người Ngưu thị cưỡi lên người đánh.
Trước đây Thời gia đã muốn đánh mấy người khinh thường người khác này, chỉ tiếc là vẫn không có cơ hội.
Thời Khanh Lạc lại mang theo Thời lão đại và vài nam nhân, ngăn cản những gã sai vặt và nha hoàn muốn đến giúp đỡ.
Nàng không hề đồng tình với hai người bị đè đánh kia.
Tiểu tướng công đã điều tra rõ rồi, ban đầu nguyên thân và cô em chồng bị bắt kết thân mai táng theo, chính là ý tưởng mà hai người nữ nhân này nghĩ ra.
Nếu không phải đạo sĩ nói nha hoàn không thể kết thân mai táng theo, phải tìm nữ nhi trong sạch của nhà người ta, nếu không hai người này đã muốn chôn vài nha hoàn đi theo làm thiếp nữa.
Cho nên lúc nãy nàng đã châm ngòi để đám người Thời lão thái đánh người.
Lúc Tiêu Bạch Lê ở trên xe ngựa đã nghe thấy tẩu tẩu đang xúi giục đám người Thời lão thái thái.
Bây giờ nhìn thấy đám người Thời lão thái thái bắt lấy mấy người Ngô gia lão thái thái đánh xé bọn họ, nhớ tới mình cũng suýt bị đám người Ngô gia mang đi chôn cùng, lập tức thấy sảng khoái.
Đối với tẩu tẩu càng sùng bái hơn.
Chỉ động miệng không cần tự động tay, vậy mà đã có thể làm cho hai bên đánh nhau long trời lở đất đến như vậy, đây mới thực sự là cao thủ.
Nàng ấy còn phải học tập rất nhiều chỗ từ tẩu tẩu, tẩu tẩu thật uy vũ.
Ngô gia chủ và Ngô đại thiếu gia thấy thế, sắc mặt xanh mét.
“Các ngươi c.h.ế.t cả rồi sao? Còn không mau đi kéo bọn họ ra.”
Hai người mẹ ruột bị đánh đến như vậy, làm bọn họ tức đến sắp phát điên.
Chờ hai người kia tới, Thời Khanh Lạc ám hiệu cho người Thời gia một ánh mắt, không ngăn cản gã sai vặt và nha hoàn nữa.
Đám người Thời lão thái thái cũng rất thông minh, nhân cơ hội tát thêm mấy cái vào miệng, cào thêm mấy lần rồi vội vàng thả người.
Ngô lão thái thái được nha hoàn đỡ dậy, tức đến toàn thân run run, “Đàn bà đanh đá, lũ đàn bà đanh đá các người.”
Bà ta đầu bù tóc rối, khuôn mặt sưng đỏ chật vật nhìn về phía Ngô gia chủ tàn bạo nói: “Nhất định phải làm các nàng đau khổ.”
Ngô gia chủ gật đầu, “Yên tâm đi, nương!”
Ông ta phân phó nha hoàn, “Đỡ lão phu nhân cùng phu nhân đi về nhà nghỉ ngơi trước đi.”