Cận Minh Hữu xùy một tiếng: “Bận cái rắm á, đã bị cách chức tạm thời rồi còn bận gì nữa!”
Lâm Dược sửng sốt: “Cách chức tạm thời ư?”
“Cậu ấy bị cách chức tạm thời ư?” Kỳ Giản nói: “Bảo sao mấy ngày nay người phụ trách ghi chép cho bọn tôi đều không phải người của cậu ấy.”
Cận Minh Hữu vẫn chưa hàm hồ đến mức nói chuyện này liên quan đến Lâm Dược ngay trước mặt cậu: “Không phải bởi vì mấy tên kia chết ngay dưới mí mắt của người của nó à, cấp trên cảm thấy nó xử lý chuyện này không thỏa đáng nên để nó nghỉ việc tự kiểm điểm một thời gian.”
Người chết thì có quan hệ gì với Cận Ngật Miên chứ, lời Cận Minh Hữu nói thật sự không quá thuyết phục.
Cả bữa cơm Lâm Dược đều ở trong trạng thái thất thần, thậm chí còn không để ý ăn phải cà rốt, lâu vậy rồi mà Cận Ngật Miên chưa từng đề cập chuyện anh bị cách chức với cậu, chẳng lẽ là do chuyện này liên quan tới cậu ư?
“Sơ Hi về rồi à.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT