Ngày 28 tháng 3 năm 1587 lịch Tân Tinh, vào lúc 10 giờ sáng, trong một viện điều dưỡng đặc biệt ẩn giấu của Đế quốc Ende, người đàn ông đã ngủ say suốt ba năm cuối cùng cũng mở mắt và câu đầu tiên hắn nói khi tỉnh dậy là: “Phu nhân đâu?”

Quản gia già đứng bên cạnh, vẻ mặt điềm tĩnh đáp: “Phu nhân đã đi rồi, hôm nay là ngày cuối cùng của hợp đồng hôn nhân cưỡng chế, phu nhân đã không chờ được mà đi gặp người hẹn hò, chính là ngôi sao nhỏ mà cậu ấy thích, gọi là gì ấy nhỉ, mà thôi, nói chung là rất đáng yêu, thân thú có bộ lông cực kỳ dày.”

“Nhảm nhí! Tôi mới là người có bộ lông rậm nhất trong toàn bộ tinh hệ…” Câu nói tiếp theo bị Tông Hách nuốt xuống, hắn nghiến răng ngồi dậy, giận dữ ra lệnh: “Mau bắt người về cho tôi!”

Tông Hách cao lớn vạm vỡ, mang một nửa dòng máu hoàng gia, gương mặt lai giữa phương Đông và phương Tây với các đường nét rõ ràng, đôi mắt màu vàng kim càng tôn thêm vẻ uy nghiêm lạnh lùng. Khi tức giận, hắn trở nên sắc bén đầy kiêu ngạo và cuồng loạn, giống như một con mãnh thú nổi giận, khiến ai nhìn vào cũng cảm thấy sợ hãi. 

Hắn là ngôi sao sáng nhất trong lịch sử Đế quốc Ende, là Thượng tướng trẻ tuổi nhất đạt được danh hiệu năm sao với vô số huy chương và chiến công lẫy lừng. Biết bao chàng trai, cô gái thầm mơ mộng về rắn, biết bao gia tộc quý tộc mong muốn lôi kéo hắn. Tên hắn chỉ cần nhắc đến đã đủ khiến kẻ địch phải khiếp sợ và cho đến nay vẫn chưa ai có thể vượt qua thành tích bất bại của hắn trên chiến trường.

Tuy nhiên ba năm trước, trong lúc hắn đang tiến cấp tinh thần lực thì một cuộc bạo động bất ngờ nổ ra tại Đế quốc. Để cứu người thừa kế hoàng gia, Tông Hách đã bị thương nặng khi chiến đấu với kẻ địch. Khi trở về, hắn bị tinh thần lực phản phệ và rơi vào hôn mê suốt ba năm trời. Dù mới tỉnh dậy dù cơ thể còn chưa hoàn toàn hồi phục nhưng khí chất sắc bén được rèn giũa trên chiến trường của hắn vẫn khiến người khác phải dè chừng.

Đội trưởng đội vệ binh đứng bên cạnh, sau ba năm, lần đầu nghe lại mệnh lệnh của Thượng tướng, sắc mặt trở nên nghiêm nghị, toàn thân căng cứng. Nhận lệnh xong, anh ta lập tức gọi binh sĩ và hùng hổ xông ra ngoài.

Tông Hách giữ khuôn mặt lạnh lùng, nghiêm giọng nhắc nhở: “Đừng dọa cậu ấy sợ!”

Đội trưởng đội vệ binh khựng lại, trong lòng nghĩ thầm, người ta dám bỏ trốn và cắm sừng ngài rồi thì còn có gì có thể làm cậu ấy sợ được nữa?

Nửa giờ sau, Đường Hoàn nhìn người bạn đời của mình vừa tỉnh dậy, chỉ hận không thể đẩy hắn ngã xuống và ép nằm lại: “Anh không thể tỉnh dậy muộn hơn nửa tiếng sao? Chỉ cần nửa tiếng là đủ rồi!”

Kỳ hạn hôn nhân cưỡng chế của Đế quốc chỉ kéo dài một năm, trong mười ngày cuối cùng của kỳ hạn, một bên trong hôn nhân có thể nộp đơn xin ly hôn. Chỉ cần bên kia không từ chối trong vòng mười ngày thì mặc định là đồng ý ly hôn. Mười ngày trước, Đường Hoàn đã nộp đơn xin ly hôn, và chỉ còn một tiếng nữa thôi, nếu Tông Hách không từ chối, thì từ đó về sau họ sẽ không còn liên quan đến nhau nữa. Đường Hoàn đã tính toán rất kỹ lưỡng, từ nay về sau, sẽ không ai biết họ từng kết hôn, ngay cả Thượng tướng Tông Hách cũng không biết cậu là ai. Sau này, ai đi đường nấy, Tông Hách cứ làm "người thực vật" của mình, còn cậu sẽ theo đuổi ngôi sao nhỏ dễ thương của mình, dẫn theo những sinh vật lông xù đáng yêu và tiếp tục cuộc sống kiếm tiền.

Cậu đang ngồi trong quán cà phê, nơi hẹn gặp với ngôi sao nhỏ. Đây là nơi mà cậu đặc biệt chọn lựa, vừa thanh lịch, yên tĩnh lại sang trọng, cực kỳ lãng mạn, rất thích hợp để hẹn hò! Đường Hoàn đã tưởng tượng ra vô số cảnh gặp mặt với đối phương, khi biến thành thú, ngôi sao nhỏ sẽ trở thành một cục lông mềm mại nhỏ nhắn, với bộ lông dày và dài, cậu có thể ôm trong lòng bàn tay, vừa bóp nhẹ đã kêu “meo meo meo” đáng yêu vô cùng!

Đường Hoàn đến thế giới này một năm trước. Đây là một thế giới nơi người thú và nhân loại cùng tồn tại, vượt xa nền văn minh Trái Đất hàng ngàn năm. Người thú ở đây bình thường mang hình dáng con người, nhưng khi chiến đấu, họ có thể biến thành hình dạng động vật, sở hữu dị năng rất mạnh mẽ. Còn loài người, một số người thức tỉnh dị năng, những ai có tinh thần lực cao có thể đồng bộ với cơ giáp và dùng nó để chiến đấu. Hai chủng tộc sống chung với nhau rất hòa hợp.

Đường Hoàn không có ký ức về thân thể này. Ngoài vết bớt hình lưỡi liềm trên vai, cậu không biết gì về quá khứ của cơ thể này. Do có gene phù hợp và đã đến tuổi kết hôn nhưng chưa lập gia đình, cậu bị hệ thống Tinh Võng ép buộc kết hôn mà không có bất kỳ quyền lựa chọn nào. Sau khi hệ thống Tinh Võng hoàn tất việc ghép đôi, quản gia của Thượng tướng buộc phải đưa cậu - người được ghép đôi - về phủ Thượng tướng. Sự hiểu biết của Đường Hoàn về vị Thượng tướng huyền thoại này chỉ gói gọn trong một gương mặt đẹp trai và những câu chuyện vô địch trên mạng, ngoài ra cậu chẳng biết gì thêm. Suốt một năm trời, Đường Hoàn đã sống cùng một "người chết biết thở" mà mình không quen biết, người thì ngủ mê không tỉnh, người thì bận rộn kiếm tiền, tình cảm giữa họ chẳng khác gì một con số không tròn trĩnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play