Tàng Hải Hoa(Quyển 1)

Chương7:Bức tranh ở Tây Tạng


4 tuần

trướctiếp

Đó là một bức tranh kỳ lạ.
Cuối năm 2010, sau khi từ Nepal về nước, tôi đến Tây Tạng, nghỉ ngơi và hồi phục dưới chân núi Tạp Nhĩ Nhân Thứ một tuần.
Tôi cũng không lập tức tìm kiếm đầu mối về Mã gia, dù sao hành trình này cũng rất mệt nhọc, tôi theo đề nghị của người làm, trước tiên xử lý các thứ rườm rà thu hoạch từ chuyến đi Nepal lần này.
Tôi mang từ Nepal về một lượng lớn đồ trang sức giả cổ theo phong cách Phật giáo Tây Tạng, có ý định dùng làm hàng mẫu cùng với muốn tìm ra nơi bắt nguồn thực sự của những thứ đồ trang sức ở Trương gia cổ lâu. Ở một nơi gọi là Mặc Thoát, tôi sắp xếp số trang sức đó thành ba bao lớn, chia ra gửi qua bưu điện đến ba địa chỉ khác nhau ở Hàng Châu để giảm bớt gánh nặng khi đi đường.
Bưu điện ở Mặc Thoát có hai loại là bởi vì Mặc Thoát là một nơi khá đặc thù. Núi ở đây bị tuyết phủ quanh năm, ra vào đều rất khó khăn. Trước đây bưu điện chính quy chỉ có thể nhận thư, không thể gửi thư đi, mãi cho đến mấy năm gần đây mới có một con đường nhỏ để trao đổi bưu kiện, dù thế nhưng xe của bưu cục cũng chỉ đến một chuyến một tuần.
Vì vậy ở bản địa còn có dịch vụ chuyển bưu kiện của người dân, thật ra chỉ là tìm người tiện đường mang thư từ bưu phẩm ra ngoài. Đối với những đoàn người ra vào Mặc Thoát, giúp người khác chuyển bưu kiện là chuyện rất bình thường, có vài người còn đứng ra làm người trung gian để kiếm một ít tiền. Bưu điện mà tôi tìm được chính là do người như thế mở ra, tuy không an toàn tuyệt đối, nhưng ít ra có thể bảo đảm được về mặt thời gian. Chỉ cần có người rời khỏi Mặc Thoát thì đại khái cũng biết được khi nào ra đến bưu điện bên ngoài, sau đó gửi lại ở ngoài sẽ chắc chắn hơn.
Rời Mặc Thoát có đường cho ô tô, xe ngựa, và lái xe thuê. Đường ô tô cũng không phải thông xe quanh năm, tôi lại đến đúng vào mùa không thể thông xe, xe ngựa cũng không thấy tăm hơi, vì vậy chúng tôi chỉ có thể tìm lừa thồ hoặc người lái xe thuê.
Tất cả bưu kiện đều phải nhờ “người đưa thư” mang dần từng chút một ra khỏi núi, vì vậy trọng lượng không thể quá nặng. Quá trình chuyển ba gói bưu kiện lớn trọng lượng trung bình của tôi phải tốn đến ba giờ.
Trong lúc đó tôi đứng xem những bức tranh treo trên quầy bưu điện, thật ra là treo trên tường phía sau một cái bàn làm việc đặt một tấm thủy tinh công nghiệp. Mặt tường sơn màu xanh lá cây nhạt, bên trên treo mấy bức tranh: một bức tranh chữ thủy mặc “Bằng trình vạn lý”, là hình chim ưng và bốn chữ to, ba lá cờ thưởng song ngữ, đều là mấy từ ngữ ca ngợi như “Không nhặt của rơi”, “Đảm bảo an toàn”; ngoài ra còn có một bức tranh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp