Tàng Hải Hoa(Quyển 1)

Chương 24:Chi tiết gây kinh ngạc


4 tuần

trướctiếp

Edit: HangNguyen185.
Beta: TPNN
Tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, có lẽ lên núi quá mệt mỏi hoặc cũng có thể vì cân nhắc những chuyện xấu làm tôi mất nhiều năng lượng.
Đồng hồ báo thức đặt 5 giờ khiến tôi thức dậy. Cố gắng nhấc mình lên, bên ngoài trời vẫn còn là một mảnh tối đen. Hít đất vài cái làm bản thân tỉnh táo, sau đó đeo thắt lưng đi ra ngoài. Trong sân chẳng có động tĩnh gì, toàn bộ ngôi chùa im lặng như đáy vực sâu. Tôi ngậm điếu thuốc, đeo bao tay, đi tới bóng tối trong chùa.
Ở nơi đầu tiên đi tới, tôi giấu từ trước 4 chiếc bật lửa, bề ngoài chúng đều giống nhau như đúc, tôi đặt theo thứ tự phía sau một tường đá, chỉ mình tôi biết ở đó có một ký hiệu vô cùng nhỏ. Tôi gỡ một chiếc bật lửa ra, trình tự lúc trước đúng là thay đổi, đối phương không thể biết được mẹo nhỏ này của tôi. Quả nhiên có người đang theo dõi, đáng tiếc tôi chẳng có cảm giác gì rằng đối phương là một cao thủ. Vị trí thứ hai là nơi đặt súng cao su, đó là chỗ để một đống tạp vật trên thanh dầm nhà, trên đó một mảnh tối đen. Hiện tại dù tôi có nhảy lên cũng không tới, muốn với tới nó phải leo lên hoặc dùng đồ vật để lót bên dưới chân.
Nơi này có nhiều đồ có thể dùng để lót chân, tôi liếc mắt một cái đã thấy chúng không còn xếp theo thứ tự lúc trước tôi ghi nhớ. Ngồi xổm xuống thì thấy một cái bình có dấu vân tay, đem bình lộn ngược lại thì phát hiện nó từng bị người khác giẫm lên, dưới đáy có một dấu chân mờ mờ. Nhưng người này hiển nhiên không muốn lưu lại dấu vết nên đã lấy tay chùi qua một lượt. Tôi xem xét các vật khác, thế nhưng không có dấu vết từng bị giẫm lên, không khỏi có chút giật mình. Chiếc bình này cũng không cao, tôi cao 1m81, sau khi giẫm lên rồi có nhảy nữa thì cũng chẳng với tới cây cung, mà chỗ này chỉ có chiếc bình này bị sử dụng. Nơi này chứa nhiều đồ lộn xộn. không gian khá chật chội, cho dù có là một người khéo léo nhảy lên, thì chắc chắc phải lưu lại nhiều dấu vết hơn. Người này nhất định còn cao hơn cả tôi, nhưng trong đám người Hồng Kông kia tôi chẳng thấy ai cao hơn mình. Toàn bộ chùa lạt ma, nếu tìm người cao hơn tôi thì chỉ có đám người Đức.
Bọn họ cũng nhúng tay vào? Chẳng lẽ trong cả ngôi chùa này, chỉ có mình tôi vô tội, những người khác đều có vấn đề? Đến lúc này, lần đầu tiên trong lòng tôi có chút cảm giác sợ hãi, nếu là như vậy, thì trong vở tuồng này tôi là khán giả duy nhất. Hy vọng sự tình không phát triển đến tình trạng ấy. Tôi chồng 2 chiếc bình lên nhau, giẫm lên cầm cây cung xuống, cẩn thận xem xét một lượt, không thấy có hư hao gì liền đeo vào sau đai lưng. Một vài nơi khác tôi không nghĩ cần phải đi lần nữa, vẫn nên giữ một chút thần bí. Trở về phòng đóng cửa lại, tôi liền dùng bật lửa đốt chỗ mì ăn liền sống rồi bóp vụn thành bột phấn, hòa đều trong nước, nhúng vào bàn chải đánh răng, sau đó, gợt nhẹ lông bàn chải, tạo giọt nước đen li ti bắn vào chiếc bật lửa. Rất nhanh liền thấy được dấu vân tay trên đó, rồi dùng băng dính dán trên mặt thu thập chúng lại. Đêm hôm đó, những người giúp việc tới tìm, tôi liền bảo họ gạt hết việc sang một bên rồi tự mình xuống núi tìm một nơi có điện thoại, truy cập internet rồi quét dấu vân tay gửi cho một người bạn. Tôi cần phải kiểm tra hồ sơ của chủ nhân dấu vân tay này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp