Lý Tiểu Lan thấy tiền đã bị tìm được, cãi chày cãi cối nói:

"Đó là tiền của tôi, nhà tôi gửi cho tôi 80 đồng."

Người ở chỗ này đều biết, gia cảnh của Lý Tiểu Lan không tốt, đã nghe cô ta kể về gia đình cô ta rất nhiều lần, ba mẹ thường xuyên viết thư thúc giục cô ta gửi tiền gửi đồ, hiện tại cô ta lại nói là ba mẹ cô ta gửi cho, mọi người đều không tin.

Đúng lúc này Điền Tranh Tranh dẫn theo công an đi đến, đại đội trưởng đi đến nói một chút qua tình hình ở đây. công an lại tìm hiểu một chút qua mấy người thanh niên trí thức, phát hiện những gì đại đội trưởng nói là sự thật, cũng hiểu biết sơ qua về chuyện này.

Tiêu Mẫu Đan lại nói về đặc điểm trên tiền của cô ấy nói với công an, công an cẩn thận so sánh liền phát hiện những đặc điểm mà Tiêu Mẫu Đan nói, cùng với số tiền được tìm thấy trong giày của Lý Tiểu Lan, đặc biệt là tờ giấy bị ngấm nước kia, cơ bản là giống nhau y đúc.

Công an trả lại tiền cho Tiêu Mẫu Đan, liền đưa Lý Tiểu Lan đi.

Không qua mấy ngày, liền nghe nói chuyện của Lý Tiểu Lan đã có kết luận, sau khi Lý Tiểu Lan cùng công an trở về, không chống đỡ được vài lần thẩm vấn của công an, liền nói hết tất cả mọi chuyện ra.

Người tất nhiên cũng không về được nữa, còn về chuyện cô ta đã đi đâu, Điền Mật Mật cũng không quan tâm.

Nhưng bây giờ chuyện khiến cô nghĩ đến đó là, ngày hôm sau Tiêu Mẫu Đan lại đến cảm ơn ba chị em bọn họ, nói nếu không phải có ba chị em bọn họ, cô ấy cũng không thể lấy được tiền.

Lại hỏi Điền Mật Mật về một số chuyện để xây nhà, nghe nói cô có thể tìm mua được kính, liền muốn nhờ cô tìm hộ vài tấm kính, đương nhiên đến lúc đó muốn bao nhiêu tiền cô ấy cũng sẽ trả.

Điền Mật Mật cảm thấy con người của cô ấy cũng được, cũng là một đối tượng trong số rất nhỏ những người có thể quan hệ cùng ở trong nhà của thanh niên trí thức, đồng ý giúp cô ấy tìm kính, nhưng cũng nói rất rõ với cô ấy rằng giá cả sẽ không thấp, Tiêu Mẫu Đan thấy cô đồng ý, mau chóng nói:

"Tôi biết kính rất đắt, cô cứ giúp tôi mua là được, tôi muốn mua 6 miếng kính thôi, đến lúc đó tôi chỉ xây một gian, chỗ tiền tôi đang có chắc sẽ đủ."

Điền Mật Mật gặp Lý Tiểu Lan vào ngày mùng một Tết Nguyên Đán, trong khi nhà họ Hùng ở Bắc Kinh, ông Hùng lại đang chuẩn bị đưa con trai, học trò và cháu trai đi du lịch.

"Hùng Viện Cương, con có thể nhanh lên một chút được không, con là một chàng trai lớn và lề mề, lề mề, không biết còn tưởng rằng con là cô con gái lớn đấy!" Ông Hùng dẫn cháu trai của mình đi trước, lo lắng nói.

Hùng - cô con gái lớn - Viện Cương, nhìn dáng người cao lớn của mình, lại nhìn những hành lý túi lớn túi nhỏ trong tay, anh ấy thở dài bất lực.

Kể từ sau khi ông ấy, phát hiện ra anh ấy để lạc cháu trai lớn Hùng Năng Năng của mình, ông ấy nhìn anh ấy ngang móc mũi, dọc móc mắt (kiểu không thích nên bới lông tìm vết), anh ấy tốt nhất vẫn là nên im lặng, bằng không sẽ bị mắng nặng hơn.

Học trò của ông Hùng là Ninh Tử Kỳ ở bên cạnh cũng rất bất lực, anh cũng muốn xách giúp đàn anh một chút, nhưng ông Hùng không đồng ý, thầy giáo đang nhìn đàn anh không vừa mắt, anh vẫn là không nên nói chuyện, nếu không đàn anh sẽ càng thảm hại hơn!

Ông Hùng là nhà vật lý học nước Hoa, ông ấy được các lãnh đạo lớn mời trở về ở thời kỳ đầu thành lập đất nước, nhiều năm như vậy ông Hùng không phụ sự mong đợi của mọi người, ông ấy không chỉ nghiên cứu ra rất nhiều thành quả nghiên cứu khoa học, hơn nữa còn đích thân dạy được 10 học trò có trình độ cao.

Trong số đó có con trai Hùng Viện Cương Hùng Viện Cương là con trai duy nhất của ông Hùng năm đó Hùng Viện Cương bất chấp sự phản đối của ba mẹ mà kết hôn với vợ cũ Nhậm Liên Liên.

Sau khi kết hôn anh ấy mới phát hiện ra Nhậm Liên Liên hoàn toàn không giống với tưởng tượng của anh ấy, không chỉ chanh chua, mà lòng dạ còn hẹp hòi, nhưng lúc ấy vợ cũ của anh ấy đã mang thai, hai người đành phải tiếp tục chung sống với nhau, cuối cùng vào năm đứa bé được 4 tuổi mâu thuẫn đã bùng nổ, cuối cùng kết thúc bằng việc ly hôn.

Vợ cũ của Hùng Viện Cương không cần con, nên cô ta đã để con lại cho Hùng Viện Cương. Hùng Viện Cương cũng chưa từng chăm sóc đứa trẻ, hơn nữa bình thường anh ấy lại vô cùng bận rộn, vì vậy anh ấy liền tìm một bảo mẫu để chăm sóc đứa trẻ, không ngờ bảo mẫu lại ôm đứa trẻ bỏ chạy.

Điều này làm Hùng Viện Cương sợ hãi, anh ấy sợ ba đã lớn tuổi không thể chịu nổi đả kích này, nên vẫn không dám nói cho ông ấy biết, còn mình thì vẫn luôn tìm kiếm khắp nơi.

May mắn thay trên đường đứa trẻ bị bán đi, đã được ba chị em Điền Mật Mật cứu, đáng lẽ anh ấy đã sớm phải đi cảm ơn chị em Điền Mật Mật rồi, nhưng việc này lại bị ba phát hiện, hai người liền tranh cãi xem ai sẽ là người chăm sóc đứa trẻ, họ đã giằng co rất lâu, cuối cùng Hùng Viện Cương đã bị đánh bại, cho nên anh ấy mới định để sau năm mới, sẽ đi cảm ơn ba chị em Điền Mật Mật.

Hùng Năng Năng chính là con trai của Hùng Viện Cương, năm nay 5 tuổi, đứa trẻ này chính là đứa trẻ mà ba chị em Điền Mật Mật đã cứu được, trên chuyến tàu đến vùng nông thôn đội sản xuất Đại Hà Khẩu vào năm ngoái.

Cùng với học trò nhỏ tuổi nhất của ông Hùng là Ninh Tử Kỳ, Ninh Tử Kỳ là học trò thân thiết của ông Hùng, sau khi lên đại học năm 13 tuổi, vẫn được ông Hùng đưa theo dạy dỗ, tuy rằng hiện tại anh mới 24 tuổi, nhưng đã bắt đầu có những thành quả nghiên cứu khoa học của riêng mình, và trở thành một nhân viên nghiên cứu khoa học của Viện nghiên cứu khoa học.

Ninh Tử Kỳ thật ra cũng không muốn đi cùng đến tỉnh Hắc, nhưng những cuộc hẹn xem mắt mà mẹ anh sắp xếp, kéo dài từ mùng một đến mười lăm năm mới không nghỉ một ngày nào, anh thật sự không còn cách nào nên mới đi theo.

Nói cách khác là kể từ khi anh bước qua độ tuổi kết hôn hợp pháp là hai mươi tuổi, năm ấy mẹ anh mới 46 tuổi, đã bắt đầu nóng lòng muốn bế cháu, hàng năm anh đi ra từ Viện nghiên cứu ra là mẹ anh đã thu xếp cho anh đi xem mắt, mà người mà anh được giới thiệu cho mỗi năm một nhiều hơn.

Bây giờ anh không dám về nhà nữa. Nhưng đây là lễ mừng năm mới dù sao cũng phải về qua nhà, nếu không thì mẹ của anh nhất định sẽ để ba anh cho anh nghỉ! Đúng vậy, ba anh cùng làm tại một Viện nghiên cứu khoa học với anh, hơn nữa ông ấy còn là Viện trưởng Viện nghiên cứu khoa học của anh.

Điều này dẫn đến việc anh muốn lấy công tác làm cái cớ cũng không được, bởi vì ba anh nếu dưới tình hình không liên quan gì tới bí mật, thì nhất định sẽ bán đứng anh!

Hết chương.

Mời đọc chương tiếp theo!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play