Ông Hai thấy Tôn Xuân Sinh nói như vậy thì chỉ biết cảm thán, ông ấy rơi nước mắt trên khuôn mặt già nua nói với Tôn Xuân Sinh: “Xuân Sinh, ba rất xin lỗi con! Ba đã dạy nên một đứa nghiệp chướng như vậy khiến con phải chịu liên lụy theo! Sao có thể là do con được chứ, con cũng không lớn hơn nó bao nhiêu, là do tự đứa nghiệp chướng này làm chuyện sai, sao ba có thể trách con được. Ba rất xin lỗi con, ba không còn mặt mũi nào gặp con nữa!”
Tôn Xuân Sinh an ủi ông Hai: “Ba, không đến mức vậy đâu, Tiếu Tiếu chỉ là chưa suy nghĩ thấu đáo, cô ấy không có nhiều ý xấu như vậy. Trở về con sẽ nói rõ ràng với cô ấy, chắc chắn cô ấy sẽ suy nghĩ cẩn thận!”
Ông Hai lắc đầu nói: “Thằng nhóc này đừng có gạt ba, ba sinh ra nghiệp chương ba biết nó là kiểu người gì! Chỉ là ba không ngờ tới lòng dạ nó lại thâm sâu như vậy, dám làm ra chuyện lòng lang dạ sói! Không được, ba phải đi xin lỗi Mật Mật, chắc chắn đứa nhỏ này đã biết hết mọi chuyện rồi. Nếu không sao lúc ba nói nhường cho quản đốc Trịnh xây nhà, ở nhà ăn cơm, con bé nói gì cũng vô dụng! Đều do cái đứa nghiệp chướng này, ba bị nó làm cho mất hết mặt mũi rồi!”
Nói xong lời này, ông Hai vừa bước ra khỏi nhà vừa đuổi Điền Tiếu Tiếu đi: “Con đi đi cho ba, để Xuân Sinh mang theo đứa nhỏ trở về là được, còn cái đứa nghiệp chương như con không cần phải trở lại nữa, ba cũng không muốn lại nhìn thấy con nữa”
Điền Tiếu Tiếu nhìn gia đình vậy mà lại đuổi mình đi, tức giận rời khỏi nhà, trở về nhà mình.
Sau khi trở về nhà, Điền Tiếu Tiếu càng nghĩ càng tức, cãi vã một trận lớn với Tôn Xuân Sinh.
Lần này Tôn Xuân Sinh cũng không nhường Điền Tiếu Tiếu, anh ta thực sự chịu không nổi những hành động thiếu não của Điền Tiếu Tiếu nữa. ...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT