Chủ nhiệm Ngô nhìn thấy vết thương trên người đứa trẻ, hốc mắt đỏ lên, bà ấy lo lắng hỏi Lưu Khải Đông: “Khải Đông, bác họ cháu đánh cháu à?”
Lưu Khải Đông lắc đầu, cắn môi không nói gì, vội vàng bỏ cánh tay xuống muốn che vết thương lại!
Chủ nhiệm Ngô lại lo lắng hỏi: “Thằng bé này, hỏi cháu đó, tại sao không nói?”
“Có phải bác họ đánh cháu không? Nếu anh ta đánh cháu, cháu phải nói ra, chúng ta đi dạy dỗ anh ta!"
Nghe chủ nhiệm Ngô nói vậy, Lưu Khải Đông mới vội vàng nói: “Dì Ngô, dì đừng đến tìm nhà bác họ cháu nữa! Cháu không sao, là do cháu tự ngã, thật đấy!”
Chủ nhiệm Ngô tức giận nói: "Sao mà có thể tự ngã thành thế này được, đây rõ ràng là bị đánh, đừng có giấu diếm cho bác cháu nữa, chút nữa dì sẽ đi tìm anh ta, sao lại có thể đánh trẻ con được chứ!"
Lưu Khải Đông lo lắng suýt khóc, kéo chủ nhiệm Ngô giải thích: "Dì Ngô, cháu xin dì, đừng tới nhà bác cháu nữa, sau này cũng đừng đi, xin dì đấy!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT