Nghe Trịnh Văn Vũ nói vậy, Điền Mật Mật có chút đắn đo: "Anh chắc chắn là cánh tay lái xe của thầy anh không có vấn đề chứ? Việc lái xe cần rất nhiều sức lực đến từ cánh tay đó!"
Không phải là Điền Mật Mật nói bừa, xe của thế hệ sau này hoàn toàn không cần tốn nhiều sức để lái, nhưng mà xe thời này thì rất cần.
Trịnh Văn Vũ không chút do dự nói: "Đương nhiên là tôi chắc chắn rồi, cánh tay của thầy tôi là bị người ta đụng gãy xương, về sau hồi phục tốt không có trở ngại gì, chỉ là, chỉ là..."
Thấy Trịnh Văn Vũ sốt ruột đến nỗi mặt đỏ hết lên, Điền Mật Mật liền đoán được, công việc tốt như vậy thì chuyện bị người ta thế chỗ cũng có khả năng phát sinh!
Điền Mật Mật gật đầu với Trịnh Văn Vũ, ý bảo mình đã biết, cô tiếp tục hỏi: Trong nhà thầy Trần còn có ai nữa không? Nếu có chỗ muốn mời thầy Trần đến lái xe, nhưng có thể sẽ không thể sống tại thành phố nữa, vậy thầy Trần liệu có thể bằng lòng không?"
Trịnh Văn Vũ vốn là người thông minh, nghe Điền Mật Mật nói vậy liền phản ứng kịp, nói ngay: "Rất có thể sẽ bằng lòng, trong nhà thầy tôi chỉ có hai người là thầy với vợ thầy, cả đời không con cái, vợ thầy là người xuất thân từ nông thôn, hai người ở thành phố cũng là ở phòng thuê, hơn nữa nhất định thầy tôi cũng muốn có thể tiếp tục lái xe. Thầy tôi là quân nhân xuất ngũ, lái xe ở trong quân đội đã nhiều năm như vậy, ông ấy rất thích được lái xe!"
Nghe Trịnh Văn Vũ nóng lòng muốn nói thay thầy Trần của mình như vậy, Điền Mật Mật lại càng vừa ý với Trịnh Văn Vũ, chuyện của viện kiến trúc anh ấy biết nhưng cũng không muốn tiết lộ nhiều, chuyện trong nhà cũng không đâm thọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play