Đối với việc tuyển dụng lao động, Điền Mật Mật nhanh chóng đưa ra điều lệ, chỉ tiêu này yêu cầu trình độ học vấn bậc trung học cơ sở trở lên và người dân trên 14 tuổi.

Điền Mật Mật cảm thấy đây dù sao cũng là tài sản công của làng, nếu muốn nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ từ dân làng, cô phải cho họ đủ lợi ích, còn cô chưa sẵn sàng tuyển người trẻ tuổi khi nhà máy chế biến lương thực chỉ còn chưa đầy 10 người, có hai thanh niên trí thức là cô và em trai Điền là đủ rồi.

Dân làng biết được Điền Mật Mật là người cung cấp máy xay gạo, và cô còn dự định sẽ mua thêm máy móc trong tương lai. Vậy nên họ không có ý kiến gì về việc hai chị em cô vào làm trong nhà máy chế biến. Nhưng nếu bắt họ phải giao việc tuyển dụng còn lại cho những người trẻ tuổi, họ chắc chắn sẽ không đồng ý!

Sau một loạt các cuộc khảo sát, chỉ tiêu tuyển dụng này đã được trao cho cháu trai của Tôn Thiết Trụ, kế toán của đại đội Tôn Xuân Sinh. Tôn Xuân Sinh năm nay 18 tuổi, đã tốt nghiệp trung học cơ sở được hai năm, ở nhà rất siêng năng lại có đủ trình độ học vấn và thể lực.

Hơn nữa, ba người xay gạo còn lại cũng không có thể chất tốt lắm, mà trong thời đại này lại có rất nhiều công việc nặng nhọc, nên tất cả đều dựa vào Tôn Xuân Sinh!

Với tư cách là một trong lãnh đạo duy nhất của đại đội, sự hỗ trợ của kế toán đối với đại đội cũng rất quan trọng. Cách tốt nhất để nhận được sự trợ giúp của một người là đem lại lợi ích tương ứng. Điền Mật Mật thừa nhận rằng mình khá tệ ở khoản này, nhưng nếu muốn giúp nhà máy chế biến lương thực phát triển mạnh mẽ, cô cần phải tìm đến những người có khả năng mang lại lợi ích cho nhà máy chế biến, và đương nhiên cô sẽ chỉ tuyển những người có khả mang lại lợi ích cho nhà máy chế biến lương thực!

Khi bắt đầu việc tuyển công, cô không nắm được tình hình kinh doanh của nhà máy chế biến lương thực sẽ phát triển thế nào, vậy nên mức lương mà Điền Mật Mật đặt ra cho công nhân gạo và giám đốc nhà máy chế biến lương thực là giám đốc nhà máy sẽ được trả 12 nhân dân tệ mỗi tháng, mỗi ngày sẽ có 10 điểm làm việc và lương những công nhân còn lại là 8 nhân dân tệ mỗi tháng, cùng với 8 điểm làm việc mỗi ngày. Hiện tại, đây chỉ là mức lương tạm thời, về sau việc kinh doanh của nhà máy chế biến lương thực phát triển tốt hơn thì mức lương cũng sẽ từ từ tăng.

Thời điểm này, ngành chế biến lương thực vẫn chưa phổ biến. Sau ba ngày kể từ khi nhà máy chế biến lương thực được thành lập, ngoài người dân trong làng ghé đến, đã có nhiều người từ hai đội sản xuất gần đó tới đây để mài ngô và xay bột ngô thô.

Tin đồn nhanh chóng được lan truyền, vì nhà máy chế biến lương thực của đội sản xuất Đại Hà Khẩu có máy móc mới, xay bột ngô thô cũng mịn hơn những nơi khác, và còn có thể đánh thóc, vô cùng tiện lợi. Trong một tháng đầu Điền Mật Mật và nhóm của cô đã buôn bán khá tốt, nên tất nhiên thu nhập cũng đáng kể.

Cuối tháng, cô kiếm được tổng cộng 560 nhân dân tệ và 80 cân ngô, 35 cân bột ngô thô và 12 cân gạo.

Thu nhập khá lớn, nhưng đồng thời bốn người cũng vô cùng cực khổ, tháng này họ gần như luân phiên làm việc, không lúc nào ngơi tay. Tuy rất mệt nhưng bốn người họ đều rất vui vẻ, dù sao thu nhập tốt như vậy, nhà máy chế biến lương thực sẽ có thể phát triển nhanh chóng, công việc của họ càng được đảm bảo.

Điền Mật Mật đưa cho bốn người thêm 5 nhân dân tệ, 10 cân ngô, 5 cân bột ngô thô và 2 cân gạo. Xem như là tiền lương làm thêm giờ và tiền thưởng cho tháng này.

Mặc dù Điền Tiếu Tiếu và em trai Điền đã biết rằng Điền Mật Mật muốn tăng tiền thưởng cho họ từ lâu, nhưng họ không ngờ cô lại cho nhiều đến vậy, nên thấy rất phấn khích. Mà đặc biệt hơn là Tôn Thiết Trụ, người hoàn toàn không biết trước gì về chuyện này, cũng nghĩ là có thêm 10 nhân dân tệ thì tốt hơn thật, nhưng ông ta không ngờ mình lại có nhiều lương thực như vậy, chuyện này này đúng là cực kỳ vui sướng!

Điền Mật Mật thảo luận với đội trưởng và kế toán của xã đoàn về việc cô định tìm nhập một máy ép dầu mới và một máy bột mì vào nhà máy chế biến lương thực, còn muốn tuyển dụng thêm hai công nhân trong làng.

Hai người bọn họ sao có thể không đồng ý với quyết định này, thấy nhà máy chế biến lương thực đang làm ăn vô cùng phát đạt vậy nên càng ra sức hỗ trợ!

Bởi vì trước đây Điền Tranh Tranh có nói với Điền Tiếu Tiếu là sẽ đổi công việc, cho nên sau khi Điền Tiếu Tiếu làm nhân viên xay gạo, Điền Tranh Tranh cũng đi tới trang trại nuôi heo để vào đội sản xuất nuôi heo.

Nói là nuôi heo chứ thật ra chỉ có hai con heo, heo con mà mỗi năm heo mẹ đẻ ra đa số sẽ được bán cho trạm thu mua, chỉ chừa lại chừng bốn năm con để cuối năm giết heo để ăn tết.

Mà vị trí ở trại heo chính là hai cái chuồng quây ở bên cạnh chuồng bò.

Nhân viên chăn nuôi trước đây là Điền Tiếu Tiếu và Tôn Tiểu Mai em gái của Tôn Xuân Sinh mười ba tuổi, mà người dọn dẹp chuồng heo là ba người một phụ nữ và hai người đàn ông là nhân viên già, cho nên việc của nhân viên chăn nuôi cũng không còn, việc cô đều được ba người già làm hết rồi.

Ba người già này không chỉ dọn chuồng heo mà còn dọn cả chuồng bò, làm việc nhọc hàng năm, ăn cũng kém hơn so với đội sản xuất ở Đại Hà Khẩu, tốt là vì chuồng bò luôn được ông hai quản lý, cho nên ba người già cũng không bị đối xử quá khắt khe.

Trước đây Điền Tiếu Tiếu và Tôn Tiểu Mai ai làm việc người nấy, cũng không nói chuyện gì với ba người già. Sau khi Điền Tranh Tranh qua thì không hề có ý nghĩ sẽ không giao tiếp với người già, cô biết lịch sử, tương lai những người già này cũng sẽ quay về với cương vị công việc, cho dù không cố để giao thiệp với nhau, cũng không thể khắt khe đắc tội với người ta.

Cho nên Điền Tranh Tranh lúc nào cũng rất lịch sự với ba người già, lúc người già quét dọn chuồng heo, cô ấy cũng cùng dọn dẹp, không có việc gì cũng nói vài câu với nhau. Sau một thời gian cũng thân thiết với ba người. Cô ấy cũng biết được quá khứ của ba người già trong một vài câu trò chuyện.

Trong ba người này có một nam một nữ là vợ chồng, người nam tên là Lưu Tư Nam, nữ thì tên là Trịnh Mộng Thu. Trước kia làm giáo sư ở một trường đại học ở Kinh thị, Lưu Tư Nam dạy luật, Trịnh Mộng Thu dạy về kinh tế.

Thực ra vấn đề của Lưu Tư Nam không lớn, nhưng Trịnh Mộng Thu lúc còn trẻ được đi du học ở một đất nước xinh đẹp, vả lại anh cả anh thứ của bà đều ở đất nước xinh đẹp, quan hệ với quốc tế nghiêm trọng mà tình cảm của Lưu Tư Nam và vợ rất tốt, cho nên hai người đều tới đội sản xuất ở Đại Hà Khẩu, nhưng mà trước khi hai người tới phải cắt đứt quan hệ với con trai và con gái, hai đứa con thì không sao nhưng mà hai vợ chồng họ cứ mãi không dám liên hệ với con cái, cho nên nhiều năm như vậy mà vẫn không biết con trai và con gái có ổn hay không.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play